TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 223

“Cái tên này ai đặt cho cô vậy?”

“Bẩm Quận chúa, là mẹ của Bích Dung.”

Tôi thoáng lộ vẻ trầm ngâm. “Họ Bích này đúng là hiếm có…”

Thẩm Hành nói: “Trong thiên hạ không chuyện kỳ lạ gì là không có

cả.”

Tôi bật cười nói: “Cũng phải.” Ngay cả cái gọi là kiếp trước kiếp này

còn có thể xảy ra trên người tôi, chỉ một họ Bích nhỏ nhoi thôi thì có gì
đáng kể chứ? Huống chi, nếu tôi nhớ không nhầm, trong giấc mơ đã đeo
bám tôi suốt mười sáu năm ròng kia cũng có một vị cô nương tên là Bích
Đồng.

Tôi lại cẩn thận quan sát Bích Dung thêm lần nữa, mà khi tôi quan sát

thị thì thị cũng nhìn lại tôi, trong ánh mắt dường như thấp thoáng vẻ tò mò.
Tôi nghĩ sư phụ đã chọn rồi thì quyết không thể nào sai được, bèn nói:
“Vậy hãy chọn thị đi, con tin vào nhãn quan của sư phụ.”

Bích Dung mặt lộ nét mừng, cong chân quỳ xuống, cung kính thưa:

“Xin Quận chúa ban tên.”

Tôi hơi sững người ra một chút.

Lê Tâm ghé lại gần bên tai tôi nói: “Quận chúa, mỗi một a hoàn bán

thân vào phủ đều phải từ bỏ tên cũ của mình để chủ nhân mới ban tên. Cái
tên này của em cũng là do Lý tổng quản đặt cho năm xưa đấy.”

Lê Tâm mà không nói thì tôi quả thực không sao biết được mấy cái

quy củ này.

Tôi cảm thấy việc ban tên này có chút phiền phức, bèn nói: “Khỏi cần

sửa nữa, cứ dùng cái tên này của ngươi luôn đi. Chỗ ta trước đây có Đào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.