TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 231

Bạch Vô Thường chợt lại khoác tay qua vai Hắc Vô Thường, cười nói:

“Oan nghiệt cái gì mà oan nghiệt, chuyện của phàm nhân thì cứ để họ giải
quyết đi. Bây giờ Vương gia đang ở trên thiên đình dự tiệc, chúng ta hãy
tranh thủ dịp này mà nghĩ ngơi thôi.”

“Ừm.”

Khi bọn họ rời đi, Bạch Vô Thường chợt nói với tôi: “Con ma mà

ngươi muốn tìm ở kia kìa.”

Tôi nghe mà chẳng hiểu ra sao, thế nào là con ma mà tôi muốn tìm

chứ? Chẳng lẽ lão ta muốn nói tới Tần Mộc Viễn?

Tôi rảo bước đi về hướng mà Bạch Vô Thường chỉ. Đi được một lát,

tôi nhìn thấy một hang động nhỏ. Sau phút chốc trầm ngâm do dự, tôi rốt
cuộc vẫn đi vào trong đó. Chỉ thấy hang động này vừa âm u vừa tịch mịch,
tôi đi chậm rãi bên trong mà không khỏi có chút tim đập chân run.

Không biết qua bao lâu sau tôi nhìn thấy một bóng người, mà không

đúng, phải nói là một bóng ma mới thực sự chính xác.

Đó là một con ma nữ.

Cô ta mặt mày ngơ ngẩn ngồi một mình trên một tảng đá, chẳng biết là

đang nghĩ cái gì. Tôi khẽ ho một tiếng, cô ta liền ngẩng đầu lên, khi nhìn
thấy tôi thì bất giác lộ ra mấy tia kinh ngạc, đồng thời còn có mấy tia thấu
hiểu nữa.

Cô ta đứng dậy hỏi: “Cô là người mới tới ư?”

Tôi chớp chớp mắt, cô ta hình như không sợ tôi thì phải?

Cô ta lại nói tiếp: “Từ nay về sau tôi coi như có bạn rồi. Cô tên là gì?

Chết như thế nào vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.