TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 240

Huynh trưởng lại nói tiếp: “Những việc này A Uyển không cần suy

nghĩ quá nhiều, bất kể ra sao vi huynh và cha mẹ cũng sẽ bảo vệ chu toàn
cho muội.” Vừa nói huynh trưởng vừa đưa tay tới khẽ xoa đầu tôi. “Cho
nên A Uyển chỉ cần vô ưu vô lo mà tĩnh dưỡng thân thể là được rồi, cứ đau
ốm mãi thì sau này khó tìm được một tấm chồng tốt lắm. Chuyện về Thái
tử điện hạ muội không cần lo lắng gì hết cả.”

Tôi hỏi: “Nếu Thái tử thực sự muốn cưới muội thì phải làm sao đây?

Huynh trưởng, huynh sẽ giúp ai?”

Huynh trưởng cười nói: “Sẽ không xảy ra chuyện như vậy đâu, trừ phi

tự bản thân A Uyển bằng lòng. Huống chi có lúc lời của Thái tử cũng
không thể coi là thật được. A Uyển quên rồi ư? Thái tử háo nam sắc. Bệ hạ
vừa hạ lệnh phạt Thái tử ba tháng không được rời khỏi phủ, Thái tử liền sai
người đi đón Dịch Phong từ Nam Phong quán tới phủ Thái tử ngay trong
ngày hôm đó.”

Nghe huynh trưởng nói vậy, tôi bất giác thở phào một hơi.

Có lẽ Tần Mộc Viễn đã ý thức được rằng người mà hắn thực sự yêu là

Thẩm Yến chứ hoàn toàn không phải là Tạ Uyển.

Lúc này chợt có người gõ cửa, kế đó Bích Dung liền bưng thuốc đã

sắc xong đi vào. Huynh trưởng hơi nhướng mày hỏi: “A Hoàn này trông lạ
mắt quá, vừa mới tới đây sao?”

Tôi đáp: “Là do sư phụ tìm tới cho muội đấy.”

Bích Dung chậm rãi bước lại gần, cung kính khom người hành lễ với

huynh trưởng. “Bích Dung bái kiến Thế tử gia.” Nói xong thị mới bưng bát
thuốc đi tới. “Quận chúa, Thẩm công tử đã dặn dò rồi, nhất định phải uống
thuốc khi còn nóng, nếu như để nguội công hiệu của thuốc sẽ kém đi
nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.