TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 242

vòng đó của Thái tử điện hạ có đổi màu không?”

Huynh trưởng trầm ngâm một lát rồi mới đáp: “Nói ra thì chuyện này

thật là hoang đường tột độ, chiếc vòng đó vốn có màu đỏ rất nhạt, nhưng
khi lại gần Dịch Phong thì chỉ sau nháy mắt đã biến thành màu đỏ tươi như
máu.”

Sau khi huynh trưởng rời đi, tôi bèn hỏi Bích Dung: “Ngươi có sợ thứ

gì không?”

Bích Dung ngẩn ngơ nhìn tôi, không hiểu tôi có ý gì.

Tôi nói: “Chẳng hạn như các loài động vật ấy.”

Bích Dung suy nghĩ một chút rồi mới đáp: “Bích Dung sợ chim bồ

câu.”

Ngày hôm sau, trời cao thoáng đãng, thời tiết thật tuyệt vô cùng.

Tôi kêu A Phù đi bắt lấy bốn, năm con chim bồ câu về, chờ khi Bích

Dung đi ngang qua thì thả chim bồ câu ra, đồng thời lại dặn dò y chú ý
quan sát màu sắc của chiếc vòng trên tay Bích Dung. A Phủ quả nhiên đã
không phụ sự nhờ cậy của tôi, sau khi quay về liền kể với tôi rằng y đã mai
phục trên cây rất lâu, vừa thấy Bích Dung đi ngang qua liền lập tức thả hết
chim bồ câu ra.

Tôi hỏi: “Chiếc vòng đó có đổi màu không?”

A Phù đáp: “Dạ không.”

Tôi lại hỏi: “Sắc mặt Bích Dung khi đó thế nào?”

A Phù đáp: “Hoang mang, sợ hãi tột độ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.