TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 244

Chuyện này thực sự hoang đường tột độ.

Tạ Uyển của kiếp trước rốt cuộc đã làm sai chuyện gì chứ? Tại sao

những người bên cạnh cô ta lại đều dai như đỉa vậy? Đã sang đến kiếp này
rồi mà vẫn không chịu buông tha cho tôi là sao?

Tôi đưa tay day trán, hỏi: “Ngay từ đầu ngươi đã biết ta là ai sao?”

Bích Dung ngẩng đầu đáp: “Tổ mẫu lúc sinh tiền có lỗi với người,

trước khi chết đã lập lời thề rằng nhất định phải tìm được người sau khi
chuyển thế rồi hầu hạ người cả đời. Đây là chiếc vòng mà tổ mẫu truyền lại
từ đời này qua đời khác, chỉ cần gặp được người là sẽ đổi màu.”

Bích Đồng có lỗi với Tạ Uyển ư?

Tôi hỏi: “Tổ mẫu của ngươi có lỗi với ta như thế nào vậy?”

Bích Dung đáp: “Bẩm Quận chúa, Bích Dung không rõ. Bích Dung

chỉ được nói lại cho nghe lời căn dặn của tổ mẫu mà thôi. Bây giờ đã tìm
được Quận chúa rồi, xin Quận chúa cho phép Bích Dung hầu hạ người cả
đời.” Nói xong, Bích Dung lại dập đầu thật mạnh thêm ba cái nữa.

Tôi nói: “Ngươi hà tất phải như vậy chứ? Đang sống yên lành, tự

nhiên lại chạy tới làm a hoàn cho ta làm gì? Chuyện của kiếp trước đã qua
rồi, ta bây giờ là Tiêu Uyển, là Bình Nguyệt Quận chúa của Thiên Long
triều, không phải là Tạ Uyển đâu.”

Bích Dung nói với giọng kiên định: “Bích Dung từ nhỏ đã cô khổ lênh

đênh, nếu không nhờ có mẫu thân đưa về nuôi nấng và dạy dỗ, bây giờ
chắc vẫn còn ở trong cảnh bữa đói bữa no. Lời thề mà tổ mẫu truyền lại từ
đời này qua đời khác có thể được Bích Dung thực hiện, ấy là điều may cho
Bích Dung, tuyệt đối không phải là một công việc khổ nhọc như Quận chúa
nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.