TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 249

Khi nhìn thấy tôi, Dịch Phong tỏ ra khá kinh ngạc.

Nghe xong những lời đó của tôi, trên mặt y bất giác thoáng qua mấy

tia chế giễu.

Tôi nhìn mà khó chịu. “Bất kể chân tướng là gì ta cũng đều không

muốn biết, mà ngươi cũng đừng nói với ta. Dịch Phong công tử, xin bái
biệt.”

Đủ rồi! Thực sự là đủ lắm rồi!

Kẻ nào kẻ nấy đều không điểm dừng, rõ ràng là mối tai họa do Tạ

Uyển gây ra, tại sao tôi phải gánh chịu! Vừa mới sáng sớm đã phải thức
dậy ở một nơi xa lạ, không biết là bổn Quận chúa khi mới ngủ dậy thường
rất nóng tính sao?

Tiếp đó, tôi dùng một cây kim bạc khác bên trong ám khí đâm cho

một gã người hầu trong phủ Thái tử hôn mê bất tỉnh, lại lột quần áo của gã
ra mà thay vào, rồi mới rời khỏi phủ Thái tử.

Vừa rời khỏi phủ Thái tử chưa lâu tôi đã bắt gặp Thẩm Hành đang vội

vàng đi tới. Khi nhìn thấy tôi, sắc mặt y buông lỏng hẳn, vẻ dịu dàng lại
dần hiện lên trong mắt.

“A Uyển.”

Tôi lạnh lùng nói: “Con có chuyện muốn nói với sư phụ đây.”

Thẩm Hành hơi sững ra, rồi cũng nói: “Ta cũng đang có chuyện muốn

nói với con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.