TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 26

Biết Dịch Phong sắp tới, tôi lập tức đổi từ bộ dạng buồn bã ủ dột sang

thành phấn chấn tinh thần. Người Thiên Long triều ai ai cũng biết Dịch
Phong giỏi âm nhạc, đặc biệt là cổ cầm, với một cây ngũ cầm huyền trong
tay có thể gảy tới mức xuất thần nhập hóa, song ít ai biết rằng Dịch Phong
còn rất giỏi thổi sáo nữa.

Đêm nay huynh trưởng mời Dịch Phong đến trợ hứng, Dịch Phong

nhất định sẽ gảy đàn trong bữa tiệc. Nhưng chỉ một khúc đàn thì sao có thể
làm cho bổn Quận chúa thỏa mãn được, vậy nên tôi đã dặn dò Đào Chi chờ
sau khi bữa tiệc kết thúc hãy mời Dịch Phong đến đình Xuân Phong ở phía
sau rừng đào thổi sáo cho tôi nghe.

Dịch Phong và tôi vốn có giao tình khá tốt, y sẽ chẳng từ chối đâu.

Tiệc tẩy trần được tổ chức vào giờ Dậu, cách bây giờ hãy còn gần nửa

canh giờ nữa. Mẹ đột nhiên phái a hoàn tùy thân của bà là Lan Phương cô
cô tới, Lan Phương cô cô cười híp mắt nói với tôi: “Bữa tiệc hôm nay tiếng
là tiệc tẩy trần, nhưng đồng thời cũng là tiệc bái sư nữa đấy, Quận chúa nên
có sự chuẩn bị trước đi.”

Sau khi Lan Phương cô cô rời đi, Lê Tâm và Đào Chi liền bắt đầu

trang điểm cho tôi. Đào Chi làu bàu nói: “Đào Chi sống trên đời đã bao
nhiêu năm rồi, nhưng đây mới là lần đầu tiên nhìn thấy một nam tử có
phong thái như vậy, Quận chúa nhất định đừng để bản thân thua kém y đấy
nhé.”

Lê Tâm cũng vừa bôi son trát phấn vào mặt tôi vừa phụ họa theo: “Sư

phụ một thân cốt cách, Quận chúa thân là đồ đệ tất nhiên chẳng thể kém
được rồi.”

Tôi thực sự chẳng biết phải nói gì, để mặc cho bọn họ muốn làm gì tôi

thì làm. Chừng một khắc sau, hai người bọn họ rốt cuộc đã dừng tay, trong
ánh mắt nhìn về phía tôi lộ ra mấy tia tán thán. Tôi đưa tay sờ cằm, ngó vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.