TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 309

Tôi chớp chớp mắt. “Con còn có lựa chọn nào khác ư?” Tôi họ Tiêu,

bất kể cha tôi có thể mưu phản thành công hay không thì chúng tôi cũng là
người trên cùng một con thuyền, nhà họ Tiêu còn, tôi còn, nhà họ Tiêu mất,
tôi mất.

Thẩm Hành khẽ nói: “Còn nhớ những lời mà trước đây ta từng nói với

con không? Rời khỏi Thiên Long triều, tìm một nơi…”

Tôi cắt ngang lời của y: “Con không muốn thế.”

Tôi trước đây vốn đã không muốn cùng Thẩm Hành đi ẩn cư rồi, bây

giờ biết được y có dính dáng đến kiếp trước của tôi, tôi lại càng không thể
nào theo y đi ẩn cư được. Huống chi, y còn phải ở lại giúp cha tôi một tay
nữa cơ mà.

“Được rồi, A Uyển không muốn thì thôi, ta không cưỡng ép con.”

Tôi nói: “Huynh trưởng con chắc cũng đã biết việc này rồi.” Ngẫm lại

mọi chuyện một lượt, tôi chợt hỏi: “Cha con cố ý cài huynh trưởng tới bên
cạnh Thái tử để làm gian tế đúng không.”

Thẩm Hành gật đầu.

Tôi hạ thấp giọng, hỏi tiếp: “Tam Hoàng tử bị đánh tráo từ khi nào

vậy?”

“Chính vào ngày diễn ra bữa tiệc mùa hạ.”

Tôi nhớ tới chuyện lần đó mình từng thấy cảnh Dịch Phong gặp người

của tam Hoàng tử trong cung, sau đó tại Nam Phong quán y vô duyên vô cớ
đòi tuyệt giao với tôi, chắc hẳn chuyện này không tránh khỏi có mối liên
quan với tam Hoàng tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.