TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 310

Tôi đưa mắt liếc nhìn chiếc vòng bạc gãy trong lòng bàn tay Thẩm

Hành. “Đêm qua sư phụ cũng gặp đám người áo đen đó rồi ư? Người có
biết chúng là do ai phái tới không?”

“Ừm, sau khi con trốn vào mật đạo, ta đã tới ngay nơi đó. Tên áo đen

còn lại kia đã bị ta giải quyết rồi. Còn về việc bọn chúng là do ai phái tới, ta
đoán có lẽ là Thái tử.”

Tôi sững người. “Thái tử?”

Thẩm Hành gật đầu, nói: “Gần đây Thái tử bị tam Hoàng tử chèn ép

rất kịch liệt. Nếu ta đoán không nhầm, mấy ngày tới chắc hẳn sẽ có hành
động thôi.”

Chẳng bao lâu sau, từ bên ngoài truyền về tin tức Thái tử đã được

Hoàng đế bệ hạ miễn xá. Hay tin Tư Mã Cẩn Du không cần phải đóng cửa
suy nghĩ lỗi lầm nữa, tôi chỉ hận không thể đêm đến báo mộng cho Hoàng
đế, kêu lão ta phạt Tư Mã Cẩn Du thêm vài tháng nữa. Khi còn phải ở trong
phủ Thái tử, tên khốn Tư Mã Cẩn Du đó sẽ khó mà gây phiền phức gì cho
tôi, nhưng bây giờ hắn đã được ra ngoài, mà tôi thì lại là Thái tử phi tương
lai, xem chừng những tháng ngày sắp tới của tôi sẽ chẳng dễ chịu chút nào.

Nhớ tới những lời của Thẩm Hành lúc trước, tôi bèn hỏi: “Thái tử cớ

sao lại được miễn xá vậy?” Rõ ràng là còn một thời gian rất dài nữa mới tới
kỳ hạn ba tháng cơ mà.

Bích Dung đáp: “Nghe nói bệ hạ đã cảm động trước tấm lòng hiếu

thảo của Thái tử điện hạ. Trong quãng thời gian đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm,
Thái tử ngày ngày đều vì bệ hạ mà chép kinh văn, thành tâm tột bậc. Ngoài
ra, Hoàng hậu nương nương và Công chúa Văn Dương cũng từng nhiều lần
cầu xin cho Thái tử điện hạ nữa.”

Tôi liếc mắt qua phía Bích Dung. “Bên ngoài đều nói như vậy à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.