TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 315

Tôi thoáng do dự, lại đưa mắt liếc nhìn Dịch Phong đang ở cách Tư

Mã Cẩn Du không xa, thấy y vẫn có vẻ lạnh lùng như trước, lúc này đang
ngồi trước án, đầu ngón tay đặt trên dây đàn, thỉnh thoảng lại gảy ra một
vài âm thanh đơn điệu.

Tư Mã Cẩn Du đã có chút khó chịu, sắc mặt liền hơi trầm xuống. “Lại

đây.”

Sau một hồi lưỡng lự, cuối cùng tôi vẫn đành đi qua chỗ hắn. Hiện giờ

đang là thời khắc quan trọng, tôi không thể để hùng tâm tráng chí của cha
xảy ra vấn đề gì được. Nhưng tôi vừa mới ngồi xuống bên cạnh hắn, một
cánh tay đã vòng qua eo tôi. Tôi cúi đầu nhìn cánh tay chướng mắt đó, nói:
“Thái tử điện hạ, ngài đã quên từng đáp ứng ta điều gì rồi sao?”

“Ta đã đáp ứng gì với nàng?”

Tư Mã Cẩn Du thực là quá ư vô lại, tôi nói: “Ngài từng nói trước khi

thành hôn sẽ không đụng vào ta.”

“Ồ, ta nhất thời quên mất.”

Tư Mã Cẩn Du thu cánh tay về, tôi bất giác thầm thở phào một hơi.

Chẳng rõ vì sao, tôi rất khó chịu trước sự đụng chạm của Tư Mã Cẩn Du.
Hắn vừa đụng vào người tôi là tôi liền cảm thấy toàn thân không thoải mái,
cứ như là bị sâu bọ bò lên người vậy.

Tôi nói: “Không phải Thái tử mời ta đến đây nghe đàn ngắm mai ư?”

Tư Mã Cẩn Du uể oải ngáp dài một cái. “Ngoài cửa sổ có một gốc mai

đó thôi, còn về nghe đàn, Minh Viễn đang ở đây còn gì. Nàng muốn nghe
gì thì cứ bảo Minh Viễn đàn cho nghe là được.”

Tôi bất giác nhớ tới tình cảnh khi lần đầu tiên nhìn thấy Tư Mã Cẩn

Du và Dịch Phong ở cạnh nhau, khi đó trong mắt Tư Mã Cẩn Du chỉ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.