TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 421

Tôi đưa mắt liếc Thẩm Hành. “Có ai tới đây mà sư phụ lại không biết

ư? Sư phụ, người có gì thì cứ nói thẳng ra là được, không cần phải vòng vo
đâu.”

Thẩm Hành buông đũa xuống, tỏ vẻ khá căng thẳng nói: “A Uyển,

trong lòng ta bấy lâu chỉ có duy nhất một người. Dù người khác có thích ta
thì ta chỉ thích một mình con thôi.”

Tôi tùy ý đáp qua loa một tiếng.

“A Uyển.” Thẩm Hành chợt nghiêm túc gọi tên tôi.

Tôi nuốt chỗ thức ăn trong miệng vào bụng, rồi bèn hờ hững ngước

mắt nhìn y.

Thẩm Hành khẽ thở dài một tiếng. “Đừng có suy nghĩ linh tinh nữa,

được không?”

Tôi chớp chớp mắt. “Suy nghĩ linh tinh cái gì?”

Thẩm Hành không trả lời tôi, chỉ nói: “Vết thương của con đã lành hẳn

rồi, ba ngày sau chính là ngày tốt lành, chúng ta hãy thành thân vào hôm đó
đi. Mọi việc về cơ bản đều là thế nào đơn giản thì làm thế đó, sẽ không vất
vả lắm đâu.”

Tôi nghiêm túc nói với Thẩm Hành: “Sư phụ, con biết là người đang

lo lắng điều gì. Người yên tâm, lần này con sẽ không đào hôn nữa đâu. Con
nợ người một mối ân tình, cho nên con nhất định sẽ báo đáp. Tiêu Uyển
con xưa nay luôn là một người đã nói thì sẽ giữ lời.”

Thẩm hành khẽ cười gượng, cụp mắt thấp giọng nói: “Thôi vậy, bất kể

là vì báo đáp ân tình hay là vì cái gì khác, chỉ cần con bằng lòng gả cho ta
là được, ta thực không nên mong đợi quá nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.