TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 430

Tôi thầm thở phào một hơi, sau đó thúc giục: “Thời gian không còn

sớm nữa rồi, chúng ta mau uống rượu hợp cẩn đi thôi, cứ nên đánh nhanh
rút gọn là tốt nhất.” Sau khi uống xong rượu hợp cẩn, tôi biết bước tiếp
theo chính là động phòng, thế là lại thúc giục thêm lần nữa: “Nào, cởi quần
áo thôi, chúng ta động phòng.”

Thân thể Thẩm Hành trở nên cứng đờ, khuôn mặt bất giác đỏ bừng

lên. “A… A Uyển…”

Thấy Thẩm Hành không chịu phối hợp với mình, tôi không khỏi cảm

thấy có chút quái lạ. “Sao vậy? Không phải sư phụ muốn con báo đáp ân
tình ư? Làm vợ chồng lẽ nào không cần phải động phòng?”

Thẩm Hành hỏi tôi: “Con bằng lòng ư?”

Tôi bất giác mở to hai mắt. “Tại sao lại không bằng lòng? Không phải

chỉ là động phòng thôi sao?” Trong các cuốn tiểu thuyết tôi từng xem trước
đây thường xuyên có các đoạn miêu tả về cảnh cá nước vui vầy, khi đó
những con chữ như “tiêu hồn, đê mê, cực khoái” rất hay xuất hiện, làm tôi
hết sức tò mò không rõ cảm xúc thật ẩn đằng sau những con chữ này là như
thế nào, bây giờ vừa có cơ hội trải nghiệm lại vừa có thể báo đáp ân tình
của Thẩm Hành, tôi đương nhiên là vô cùng háo hức.

Hơi dừng một chút, tôi lại hưng phấn nói tiếp: “Nhắc tới cái này con

mới nhớ, trước đây sư phụ từng nói là sẽ dạy con thuật phòng the đấy nhé.”

Hai mắt sáng rực lên, tôi cứ thế nhìn chằm chặp vào Thẩm Hành.

Đôi tai Thẩm Hành lúc này đã đỏ ửng cả lên, ngay đến vẻ mặt cũng

trở nên hơi quái lạ. “Ta… kỳ thực cũng không tinh thông cái này lắm.”

Tôi nghe xong thì hơi thất vọng, bèn đề nghị: “Hay là sư phụ cứ đi tìm

người khác mà luyện tập thuật phòng the trước đã, chờ sau khi tinh thông
rồi thì quay về dạy con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.