TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 432

thôi. Tôi có thể cảm nhận được lúc này y đang cực kỳ căng thẳng.

Tôi thì chẳng có chút cảm giác nào, dường như việc hôn môi này

không thú vị như trong tiểu thuyết miêu tả.

Vừa mới bận rộn suốt cả ngày trời, lúc này tôi đã vô cùng mỏi mệt.

Thẩm Hành bảo tôi đừng động đậy, tôi liền nhắm mắt lại, rất nhanh đã

chìm vào giấc ngủ. Sau đó xảy ra chuyện gì thì tôi không rõ lắm, chỉ là
trong cơn mơ màng, tôi dường như cảm nhận được Thẩm Hành đã rón rén
xuống giường.

Về sau khi Thẩm Hành trở lại, tôi thấy toàn thân y đều lạnh như băng,

liền không kìm được hơi hé mắt ra.

Y ôn tồn nói: “Còn sớm, mau ngủ tiếp đi.”

Tôi cũng chẳng mấy để tâm tới những lời này, liền nhắm mắt lại rồi

nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Đêm ấy, tôi ngủ ngon vô cùng.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, vừa mở mắt tôi đã nhìn thấy khuôn mặt của

Thẩm Hành, bất giác có chút không quen.

Nhớ tới tối qua, trong đầu tôi lập tức hiện lên cơn đau đến xé gan xé

ruột đó.

Tôi hơi rùng mình, nỗi đau đớn đó tôi thực sự không muốn phải chịu

lại lần nữa. Có điều lúc này tôi vẫn còn khá tò mò, nên bèn lẳng lặng dời
ánh mắt xuống phía dưới. Đúng lúc này, Thẩm Hành mở mắt ra, tôi chột dạ
xấu hổ, nhỏ giọng gọi: “Sư phụ…”

“Có phải là đói rồi không? Nếu con đói rồi, ta sẽ kêu người mang đồ

ăn sáng vào luôn bây giờ. Còn nếu con chưa đói, đợi lát nữa ta sẽ đi nấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.