TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 433

cháo lá sen và làm bánh nhân đỗ cho con. Bánh nhân đỗ của Đại Phụng
triều có nhân ngọt hơn Thiên Long triều, chắc con sẽ thích ăn đấy.”

Tôi vừa nghe thế, hai mắt lập tức sáng rực lên. “Dạ, vậy con chưa

đói.”

Trong mắt thoáng hiện nét cười, Thẩm Hành đưa tay tới khẽ xoa đầu

tôi. “Vậy bây giờ hãy xuống giường đi, ta sẽ chải tóc và trang điểm giúp
con.”

Tôi hơi ngẩn ra. “Lê Tâm và Bích Dung đi đâu rồi?”

Thẩm Hành cười nói: “Bây giờ con đã là thê tử của ta, sau này những

việc như vậy không cần phiền đến hai người họ nữa. Trước đây ta luôn
mong ngóng mỗi sớm thức dậy đều có thể vẽ lông mày và bới tóc cho
con…”

Nghe Thẩm Hành nói như vậy, tôi đưa mắt ngó nhìn mái tóc của y, rụt

rè nói: “Nhưng con không biết bới tóc cho người khác…”

Thẩm Hành đưa tay tới nắm lấy bàn tay tôi. “Không sao cả, ta biết là

được rồi. Đôi tay này của A Uyển không cần phải hầu hạ ai hết…”

Sau khi Thẩm Hành ra ngoài nấu bữa sáng cho tôi, Bích Dung và Lê

Tâm vội vã đi vào. Hôm nay hai cô nàng a hoàn này có vẻ rất hứng phấn,
vừa mới đi vào đã bắt đầu nhìn chằm chằm vào búi tóc của tôi.

“Úi chao, tài nghệ bới tóc của Thái tử điện hạ còn trên cả em nữa.”

“Công chúa, kiểu tóc thiếu phụ này của người trông đẹp lắm.”

Tôi đưa mắt liếc nhìn hai người bọn họ. “Hai người các ngươi rốt cuộc

muốn nói gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.