TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 442

Cô ta nói: “Nếu sư huynh cưới ta rồi, chẳng phải cô sẽ có thể quang

minh chính đại rời khỏi y ư?”

Khi trời sẩm tối, Thẩm Hành rốt cuộc đã trở về phủ Thái tử. Y đi vào

đúng lúc tôi đang dùng bữa tối, Bích Dung và Lê Tâm đứng sau lưng tôi
nhìn thấy y thì vội vàng hành lễ, y liền xua tay một cái bảo hai người bọn
họ lui ra ngoài.

Tôi ngước mắt nhìn Thẩm Hành, thấy trên mặt y ngợp đầy vẻ mỏi

mệt.

Tôi buông đũa xuống. “Sư phụ về rồi ạ?”

Vẻ mỏi mệt trên mặt Thẩm Hành nhanh chóng tan đi, thay vào đó là

một vẻ ôn tồn và dịu dàng rất mực. Y ngồi xuống bên cạnh tôi. “Ừm, A
Uyển, ta về rồi. Nàng có nhìn thấy mảnh giấy mà ta để lại không?”

Tôi khẽ gật đầu.

Y lại nói: “Vốn cứ ngỡ buổi trưa là có thể về được, không ngờ việc đó

lại hơi rắc rối.”

Tôi tiện miệng hỏi: “Là việc gì vậy?”

Thẩm Hành đáp: “Có mật thám báo rằng đã nhìn thấy Tư Mã Cẩn Du

xuất hiện ở vùng biên giới.”

Mỗi lần nghe thấy cái tên Tư Mã Cẩn Du, trong lòng tôi lại dâng lên

một dự cảm không lành. Tôi hỏi: “Đã tìm được y chưa?”

Thẩm Hành lắc đầu đáp: “Ta đã phái thêm người đi tìm rồi.” Kế đó y

lại đưa tay tới xoa đầu tôi, khẽ nói: “A Uyển yên tâm, ta sẽ không để Tư
Mã Cẩn Du làm hại đến nàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.