TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 455

Khi đó tôi nghe xong liền cười trêu Dịch Phong: “Khúc nhạc này có lẽ

miêu tả tâm trạng của một người đã bất chấp tất cả mà liều một phen song
cuối cùng vẫn thất bại, cho nên có thể nói là tuyệt vọng tới tột cùng. Ừm,
nếu sau này ngươi gặp phải khó khăn gì đó thì hãy gảy khúc nhạc này lên,
chỉ cần ta nghe thấy thì ắt sẽ đến cứu ngươi, thế nào?”

Lúc ấy Dịch Phong đã mỉm cười đáp: “Được.”

Lê Tâm đứng sau lưng tôi khẽ làu bàu: “Sao em lại không biết là ở

Thiên Long triều có một khúc nhạc như vậy nhỉ…”

Tôi nhủ thầm, chẳng biết Dịch Phong bây giờ đang gặp phải khó khăn

gì nhỉ? Người này, liệu tôi có nên đi cứu hay không?

Khi về đến phủ Thái tử, tôi vẫn không nhìn thấy bóng dáng Thẩm

Hành đâu, có điều bữa tối thì đã được chuẩn bị sẵn rồi.

Tôi nếm thử, thấy những món ăn đó đều là tự tay Thẩm Hành làm.

Tôi lập tức cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng không quá lưu tâm. Sau khi

dùng bữa tối xong, Bích Dung liền lén mang thuốc tránh thai đã được sắc
xong tới cho tôi. Tôi vừa định uống thì chợt nghe “rầm” một tiếng, cửa đã
bị ai đó đẩy ra.

Tôi ngước mắt nhìn, thấy người đi vào chính là Thẩm Hành đã biến

mất cả một ngày nay.

Vừa nhìn thấy y, tôi liền không khỏi có chút chột dạ, thế là chẳng để

tâm tới việc bát thuốc tránh thai vừa mới được sắc xong, cũng không buồn
thổi, cứ thế uống ực một hơi cạn sạch. Khi đặt bát thuốc xuống, tôi mới có
cảm giác lưỡi mình bị bỏng đến tê dại.

Bích Dung tức thì mở to hai mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.