TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 465

ngày nào đó ta sẽ tìm được một vị lang quân như ý mà trong lòng chỉ có ta
thôi.”

Tôi đặt tay lên ngực lần nữa, đồng thời trừng mắt nhìn Cố Phán Tình.

“Có phải cô đã bỏ gì vào trong trà này rồi không?”

Cố Phán Tình lập tức trợn trừng đôi mắt hạnh lên nhìn tôi. “Này, cô

đừng có mà ngậm máu phun người nhé. Chớ có nghĩ là ta đã bỏ thuốc một
lần rồi, lần sau sẽ lại bỏ thuốc tiếp. Trà này ta mang tới từ phủ Tể tướng,
tuyệt đối không có vấn để gì. Nếu cô không tin, giờ ta sẽ uống cho cô
xem.”

Dứt lời, Cố Phán Tình liền cầm chén trà mà tôi uống dở lên uống một

hơi cạn sạch.

Lồng ngực của tôi lại bắt đầu rấm rứt đau.

Lần này tôi có thể cảm nhận được cơn đau này khác với cơn đau khi bị

bỏ thuốc, hơn nữa còn khi đau khi không, liền nói: “Ta chỉ tiện miệng nói
vậy thôi, cô nói tiếp đi.”

Cố Phán Tình hơi trề môi. “Cũng chẳng có gì ghê gớm cả, ta chỉ muốn

nói với cô rằng Thái tử sư huynh là một người rất tốt, dù cô có không thích
huynh ấy thì ta cũng xin cô hãy đối tốt với huynh ấy. Ta đã ở bên huynh ấy
bao năm rồi nhưng chưa từng thấy huynh ấy hạ mình trước ai như thế cả.”

Sau khi tôi rời khỏi Linh Tê lâu, Thiện Lăng liền đón tôi lên xe ngựa.

Y vội vàng hỏi: “Phán tình sư muội đã nói gì với con thế? Khí sắc của muội
ấy thế nào? Có chỗ nào không ổn không?”

Tôi kể lại đại khái mọi chuyện một lượt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.