TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 494

Nhưng...

Vừa rồi tôi vô thức cảm thấy lời này có chỗ nào đó không đúng lắm.

Tại sao lại như vậy nhỉ?

"Phu nhân sao vậy?"

Tôi khẽ lắc đầu. "Không có gì. Ta thấy hơi mệt rồi, chúng ta đi tìm

quán trà nào đó nghỉ tạm thôi."

Tôi chọn vị trí gần cửa sổ ở lầu trên, lại gọi một bình trà Dương Hà

Xuân Lục và mấy đĩa điểm tâm đặc sắc của quán. Nhìn qua cửa sổ xuống
phía dưới, chỉ thấy người ngựa qua lại nườm nượp, náo nhiệt vô cùng. Tôi
khẽ nhấp một ngụm trà rồi bèn cười nói với Đào Chi: "Trà ở đây được pha
không tệ, lần sau ta phải gọi Cẩn Du phu quân đi cùng mới được."

Đào Chi cúi gằm mặt xuống, tôi không thể nhìn rõ thần sắc của thị.

"Phu nhân lúc nào cũng nghĩ đến công tử như vậy, công tử mà biết ắt

sẽ mừng lắm."

Tôi nói: "Nghe ngươi nói thì cứ như là ta trước đây không thích Cẩn

Du phu quân lắm vậy."

Tiểu nhị rất nhanh đã mang lên mấy đĩa đồ điểm tâm đặc sắc mà tôi

gọi, trong đó có một đĩa bánh hạt dẻ, thoạt nhìn cũng khá tinh tế. Tôi cầm
đũa gắp thử một cái lên, sau đó liền khẽ cắn một miếng.

"Mùi vị khá tệ, cũng không đủ ngọt."

Đào Chi nói: "Đây là nơi làm bánh điểm tâm tốt nhất trong trấn Phù

Dung này rồi."

"Vậy ư? Ta từng được ăn loại ngon hơn rồi cơ. Ở..." Tôi hơi sững

người, ở đâu nhỉ? Tôi rõ ràng đã từng được ăn loại bánh hạt dẻ ngon hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.