TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 505

Tôi lại gật đầu lần nữa.

Y nhìn tôi thêm một lúc, sau đó mới xoay người rời đi. Khi y đã đi đến

cửa, tôi đột nhiên lại nhớ tới một việc, thế là không kìm được hô lên một
tiếng “Thái tử điện hạ”. Y lập tức xoay người, tỏ ra vừa ngạc nhiên vừa
mừng rỡ, còn sử dụng khinh công chạy tới bên giường của tôi.

“Có phải là nàng…”

Tôi đắn đo một lát mới thấp thỏm hỏi: “Thái tử điện hạ, không biết khi

nào thì ngài đưa ta về nhà đây? Ta rời nhà đã hai ngày rồi, nếu còn không
quay về, phu quân nhất định sẽ lo lắng cho ta lắm.”

Thẩm Hành nhìn tôi không chớp mắt, đôi bờ môi dần trở nên tái nhợt.

Mãi một hồi lâu sau y mới cụp mắt khẽ nói: “Ta đã phái người đi đưa

thư cho phu…” Nói tới đây, y chợt dừng lại. “Cho Tư Mã Cẩn Du rồi,
chẳng bao lâu sau y sẽ tới đón nàng thôi. Có điều, trong thời gian này nàng
cần phải tĩnh dưỡng thân thể cho tốt mới được.”

Tôi bất giác cả mừng. “Ngài đưa thư cho phu quân rồi ư? Từ khi nào

vậy?”

Y cất giọng buồn bã: “Mới vừa rồi thôi.”

Tôi lại hỏi tiếp: “Khi nào thì có thể nhận được thư trả lời của phu

quân?”

“…Chắc khoảng nửa tháng nữa.”

Tôi còn muốn hỏi thêm, có điều nhìn bộ dạng y thì xem chừng không

muốn nói thêm gì nữa. Sau đó y chỉ nói: “Nếu có chuyện gì nàng cứ gọi Lê
Tâm và Bích Dung là được.” Sau đó liền nhanh chóng rời đi. Tôi quan sát
gian phòng ngủ này một chút, thấy nó quả thực được bố trí theo ý thích của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.