TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 506

tôi, tôi nhủ thầm sau khi quay về sơn trang mình nhất định phải yêu cầu
phu quân bố trí phòng ngủ thành như thế này mới được.

Tôi lại nhìn quanh bốn phía lượt nữa, phát hiện cả cửa sổ và cửa chính

đều đang đóng chặt, thế là liền lén lút đổ bát thuốc kia vào trong chậu trúc
xanh được bày trên bàn.

Không phải tôi cả nghĩ, có điều lúc này tôi đang một thân một mình ở

nơi xa lạ, cứ nên cẩn thận một chút thì hơn.

Tôi nghĩ chắc hẳn Thẩm Hành đã nói với mọi người trong phủ Thái tử

rồi, cho nên bây giờ Lê Tâm và Bích Dung gặp tôi đều không cho rằng tôi
là Tiêu Uyển nữa, bọn họ đổi sang gọi tôi phu nhân. Phủ Thái tử tuy rằng
hào hoa trang nhã, nhưng dù sao cũng không phải là nhà tôi, tôi mỗi ngày
đều cảm thấy buồn bã vô cùng.

Thẩm Hành mỗi sáng đều đến bắt mạch cho tôi, sau đó lại đích thân

sắc thuốc cho tôi nữa, có điều lần nào tôi cũng lén đỗ thuốc vào trong chậu
trúc xanh kia. Chắc hẳn tôi làm việc này rất kín đáo, do đó tới tận bây giờ
vẫn chưa bị ai phát hiện.

Mấy ngày nay, ngoài buổi sáng đến bắt mạch cho tôi, Thẩm Hành còn

đến dùng bữa với tôi vào buổi trưa nữa.

Không thể không nói rằng đồ ăn trong phủ Thái tử toàn là các món

thượng hạng, không xét tới thư trả lời của Cẩn Du phu quân, thứ mà tôi
mong chờ nhất bây giờ chính là các bữa ăn. Khi dùng bữa, Thẩm Hành rất
ít khi nhắc đến thê tử Tiêu Uyển của y, có điều tôi có thể nhìn ra là y nhớ
Tiêu Uyển vô cùng.

Tôi an ủi y: “Thái tử điện hạ cứ việc yên tâm, thê tử của ngài rồi sẽ

quay về thôi.”

Y khẽ nhếch khóe môi, trên mặt lộ rõ vẻ buồn bã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.