TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 535

Ta nghĩ đến mẻ đầu, đến cả một ít thói quen cũng thay đổi rồi à. Ta

không sợ người khác gãi cổ, mà sợ bị gãi sau tai. Lúc ở phủ Thái tử, có một
lần Thẩm Hoành bắt mạch cho ta, muốn thi châm điều dưỡng cơ thể giúp
ta, lúc ấy hắn vừa mới nói ở sau tai ta, giọng cũng bình thường như mọi
lần, nhưng ta lại ngứa tới bật cười thành tiếng.

Ta nói: "Bây giờ thiếp không sợ nữa."

"Thật chứ?" Chàng lại dùng sức gãi cổ ta.

Ta vẫn cảm giác như cũ, Cẩn Du phu quân bỗng nhiên như nhớ tới cái

gì đó, mày nhíu lại, chỉ nghe thấy chàng lẩm bẩm đôi câu, "Cũng phải, đều
đã qua lâu rồi... cũng mấy trăm năm rồi."

Ta nghi hoặc hỏi: "Cái gì mấy trăm năm?"

"Không có gì, nàng nghe lầm thôi." Chàng hỏi lại ta: "Là chuyện vui

gì?"

Ta không lay chuyển được chàng, bèn hít một hơi thật sâu, lộ ra một

nụ cười thật tươi, "Cẩn Du phu quân, chàng sắp làm cha rồi!"

Ta còn tưởng Cẩn Du phu quân sẽ vui đến ngất trời, không ngờ chàng

lại tái hết mặt, nhìn ta bằng ánh mắt không thể tin được, giống như ta đã
phạm tội không thể tha thứ.

Ta giật mình, "Phu quân, chàng không muốn làm cha ư?"

Chàng lạnh mặt hỏi ta: "Mấy tháng rồi?"

Ta chưa bao giờ thấy Cẩn Du phu quân như vậy, ta có thai, Cẩn Du

phu quân không phải nên cực kỳ vui sướng mới đúng sao? Chứ sao lại có
biểu tình giống như... giống như ta đã hồng hạnh xuất tường...

Ta cắn cắn môi, "Ba tháng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.