TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 576

Muốn để xác Dịch Phong hoàn toàn biến mất, cũng chỉ còn cách thiêu

xác của hắn. Nhưng... làm như vậy hình như hơi tàn nhẫn, Dịch Phong này
cũng chỉ là người vô tội, có lẽ hắn đã chết vì ta, hôm nay lại cũng vì ta mà
không thể về với đất mẹ.

Thẩm Hoành đột nhiên hỏi: “A Uyển, nàng cảm thấy rất tàn nhẫn à?”

Ta cắn cắn môi, gật gật đầu.

Thẩm Hoành chỉ nói: “Nàng có nhớ rõ vài ngày trước, nàng đã hỏi ta

có tin vào kiếp trước và kiếp này không?” Thấy ta gật đầu, hắn lại nói:
“Trong Phật giáo có thuyết kiếp trước kiếp này, cũng có thuyết nhân quả
tuần hoàn, Quả kiếp này của Dịch Phong có lẽ do Nhân hắn đã gieo từ kiếp
trước, hay chính là hắn đã có nợ ở kiếp trước. Chuyện chúng ta làm với hắn
kiếp này đều là ý trời đã định, do ý trời như vậy, chúng ta không thể làm
khác được. Vả lại, việc Tư Mã Cẩn Du giam thi thể Dịch Phong ở đây,
cũng chính là cản trở con đường đầu thai kiếp sau của hắn. Chúng ta giúp
hắn được giải thoát, đến lúc đó cát bụi cũng về với đất mẹ, hắn cũng sẽ có
kiếp sau của mình.”

Nghe Thẩm Hoành nói vậy, trong lòng ta cũng thoải mái không ít.

Thẩm Hoành cúi người mở quan tài băng ra, hắn khiêng Dịch Phong

dậy. Ngay khi chúng ta chuẩn bị rời khỏi hầm băng, Cẩn Du phu quân
không biết từ đâu ra, chàng lạnh lùng nhìn ta, mắt phượng híp lại, nổi giận
lôi đình.

Chàng nói với ta: “A Uyển, nàng hư quá đó.”

Ta co rúm người lại một chút.

Chàng ngoắc ngoắc ngón tay với ta, “Qua chỗ vi phu này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.