TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 579

Chàng hung tợn nhìn ta chằm chằm, “Nàng biết cái gì? Nàng không

biết gì cả! Nếu ta không yêu nàng thì kiếp này ta cũng không theo nàng đến
đây. A Uyển, nàng thật tàn nhẫn. Nàng cũng biết, nàng không có tư cách
chỉ trích ta nhất. Ta đặt nàng vào tim, toàn tâm toàn ý muốn cưới nàng làm
vợ, kết quả thế nào? Nàng không quan tâm đến luân thường đạo lý mà gả
cho sư phụ hơn mình mười tuổi! Ta tâm tâm niệm niệm chỉ có một mình
nàng, nhưng nàng lại chẳng bao giờ quay lại nhìn lấy ta một lần, khi ta bị
mọi người xung quanh chế giễu, thì lúc ấy nàng đang làm gì?”

Mặc dù ta không biết ngay lúc đó ta đã nghĩ gì, nhưng từ những lời

này của chàng ta cũng biết được một chuyện.

Ta nói: “Chàng luôn miệng nói muốn lấy thiếp làm vợ, vậy chàng có

biết thiếp có nguyện ý gả cho chàng hay không? Chàng nói chàng đặt thiếp
vào tim, vậy chàng có biết khi đó thiếp cũng đặt chàng vào tim không?
Chàng yêu thiếp, nhưng chàng cũng không thể ép thiếp phải yêu chàng. Có
lẽ chàng thật sự yêu thiếp, nhưng thiếp cũng hiểu Mãn Kỳ và Đào Chi nói
rất đúng, chàng yêu bởi vì chàng không chiếm được mà thôi.”

“Câm miệng! Câm miệng!”

Sắc mặt chàng cực kỳ khó coi, khuôn mặt vặn vẹo như bị ai bóp méo.

Bỗng nhiên chàng cười to một tiếng, “Đã như vậy thì chúng ta cùng chết đi.
Kiếp trước ta thua, kiếp này ta cũng thua, nhưng kiếp sau ta nhất định sẽ
không thua, ta có thể tiếp tục đầu thai, cuối cùng cũng có ngày ta hoàn toàn
thắng được ngươi.”

Chàng bước tới, hình như muốn kéo tay ta.

Ta sợ tới mức vội núp sau Thẩm Hoành, Thẩm Hoành vứt thi thể Dịch

Phong xuống, thân che trước người ta.

Cẩn Du phu quân khẽ cười một tiếng, “Thân thủ của ngươi giỏi hơn ta,

nhưng ngươi cảm thấy mình có thể sống được bao lâu? Ta đã hạ kịch độc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.