TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 580

nửa canh giờ nữa ngươi sẽ mất mạng. Ngươi có thể bảo vệ nàng ấy được
bao lâu?”

Thẩm Hoành quả thật đã trúng kịch độc.

Ta nhìn thấy tai hắn từ từ biến sắc thành màu xanh tím rất quái dị.

Nhưng dù trúng độc, Thẩm Hoành vẫn vô cùng bình tĩnh, “Chỉ cần ta còn
sống, ta sẽ luôn bảo vệ nàng ấy.” Thẩm Hoành vừa nói vừa lén ra động tác
“Đi mau” cho ta.

Lòng ta rối loạn, hai chân cứ như bị đóng xuống đất, căn bản không

thể cử động.

Cẩn Du phu quân cười to, “A Uyển, ta đã nói cho nàng cơ hội cuối

cùng, nhưng nàng lại không cần. Vậy hôm nay ai cũng đừng mong rời khỏi
nơi này.”

Bỗng dưng, ta nghe thấy tiếng “ầm ầm” mãnh liệt vang lên, đất trời

rung chuyển, từng tảng băng dần dần rơi xuống, ta theo bản năng lấy tay
che bụng. Thẩm Hoành bỗng nhiên tiến tới, ấn chặt Cẩn Du xuống đất.

Mặt hắn biến đổi, “A Uyển, đi mau!”

Hai chân đang không thể nhúc nhích nhưng nghe Thẩm Hoành nói lại

có thể cử động được. Ta không do dự, vội tránh từng tảng băng đang rơi
xuống, cố gắng chạy ra ngoài. Nếu chỉ có một mình thì ta sẽ không bỏ chạy,
nhưng trong bụng ta còn một đứa trẻ, ta không thể không quan tâm đến nó.

Khi Thẩm Hoành đưa ta tới đây, chúng ta đã đi qua một mật đạo rất

dài, nay hầm băng sắp sập, mật đạo cũng lung lay sắp đổ, đất đá không
ngừng rơi xuống.

Ta cắn răng bảo vệ bụng, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.