TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 586

Qua mấy ngày sau, ta đã phát hiện một chuyện.

Màu xanh tím trên mặt sư phụ hình như đang dần dần biến mất, màu

cũng nhạt hơn.

Ta mời đại phu tới chẩn bệnh cho chàng, khi đại phu thấy sư phụ, cũng

nhíu mày nói: “Không giống người chết.” Lúc này ta mới nhớ tới kiếp
trước ta đã từng học y, chỉ là không tinh thông mấy.

Ta bắt mạch cho sư phụ, vẫn tĩnh lặng như nước.

Nhưng mấy ngày sau đó, màu xanh tím trên mặt sư phụ đã hoàn toàn

biến mất, khuôn mặt không khác người bình thường, chỉ là trái tim trong
ngực chàng vẫn không đập lại.

Sau khi về đến đô thành, ta đưa sư phụ về phủ Thái tử.

Đan Lăng, Cố Phán Tình và cả Thẩm An đều tới đây, ta nghĩ bọn họ

nhất định rất hận ta. Kiếp này nếu không phải vì ta, sư phụ cũng sẽ không
lưu lạc đến mức này. Đan Lăng nhìn ta như muốn nói vài câu, nhưng lại bị
Cố Phán Tình kéo lại.

Thẩm An nhìn bụng của ta, chỉ nói một câu: “Hoàng tẩu, hãy nén bi

thương.”

Ta không mai táng sư phụ, cũng không cho phép bất luận kẻ nào đem

sư phụ vùi vào đất mẹ. Ta cảm thấy một ngày nào đó sư phụ sẽ sống lại, bởi
vì hiện tại sư phụ ngoại trừ tim không đập hô hấp ngưng trệ, thì chàng như
đang yên giấc ngủ bên ta.

Nhưng ta chờ ngày này qua ngày khác, sư phụ vẫn không tỉnh lại.

Chàng vẫn yên giấc ngủ, thân thể vẫn giống như bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.