TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 585

Mãn Kỳ thản nhiên nói: “Hắn bị khối băng đập vào đầu thành ngốc

rồi.”

Ta nhớ đến những lời Mãn Kỳ đã nói với ta trước đây, ta hỏi nàng:

“Cô từng nói những ngày hạnh phúc của ta sắp tới là có ý gì? Không phải
cô là người mà hắn mời đến sao?”

Mãn Kỳ nói: “Ngươi đã từng nghe nói về thiên nhân chưa?”

Ta lắc đầu.

Mãn Kỳ nói: “Thiên nhân biết thiên mệnh mà còn trường sinh bất lão,

nhưng cả đời phải gắn liền với bệnh tật. Chuyện kiếp trước kiếp này của
các người, với ta cũng chỉ là muối bỏ biển. Tần Mộc Viễn đã nghịch ý trời,
ta chẳng qua tới đây để xoay chuyển lại theo đúng thiên mệnh mà thôi. Kết
quả kiếp này của hắn đã sớm được định rồi.”

Ta nói: “Vậy sư phụ ta...”

Nàng nói: “Thẩm Yến không phải đã làm chín vạn chín ngàn chín

trăm chín mươi chín việc thiện sao? Con đường hắn đi là chính đạo.”

Có lẽ vì kiếp trước sư phụ đã làm việc thiện, nên thi thể đã để lâu như

vậy cũng không bị thối rữa, nếu không phải khuôn mặt xanh tím giúp ta
biết chàng đã từng trúng kịch độc, thì ta chắc chắn sẽ cho rằng chàng vì
giận ta nên mới giả bộ ngủ đến bất tỉnh.

Đường tới đô thành xa xôi, ta ngày đêm bầu bạn bên sư phụ, trong đầu

luôn nghĩ đến chuyện kiếp trước kiếp này của chúng ta, mỗi khi nhớ về
những ký ức ấy, đều không nhịn được mà đau lòng. Kiếp này ta vẫn may
mắn hơn sư phụ, ta vẫn còn đứa nhỏ, mà kiếp trước chàng chỉ có một mình
lẻ loi hiu quạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.