TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 603

Thẩm Yến không nghĩ tới Tần Mộc Viễn lại khó đối phó như vậy.

Không biết bắt đầu từ ngày nào, Tần Mộc Viễn liền theo dõi Thẩm

Yến. Mỗi khi Thẩm Yến giúp một người, thì giữa đường, Tần Mộc Viễn
hoặc người của Tần Mộc Viễn sẽ đến phá, nên tiến trình vốn là mỗi ngày
hơn mười việc thiện kéo thành mỗi ngày vài việc, thậm chí có ngày đôi khi
một việc cũng không làm xong.

Tần Mộc Viễn luôn nhìn Thẩm Yến bằng vẻ mặt oán hận.

“Mày không biết quý trọng A Uyển, kiếp sau mày cũng đừng mong có

cơ hội này, tao sẽ cầm chặt tay nàng khi nàng vừa sinh ra, sẽ chiếm hết ánh
mắt của nàng, sẽ không cho mày có chỗ đặt chân vào lòng của nàng nữa.”

Thẩm Yến không muốn xuất hiện cùng một chỗ với Tần Mộc Viễn.

Hắn đành chăm chỉ tập luyện ám khí, khi Tần Mộc Viễn đến phá thì

cho hắn một mũi ám khí, hoặc là một lần gây mê. Thẩm Yến biết trong khi
làm việc thiện thì tuyệt đối không được giết người, nếu không sẽ thành
kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Nên Thẩm Yến luôn cách Tần Mộc Viễn xa được bao nhiêu thì xa bấy

nhiêu.

Nhưng Tần Mộc Viễn luôn luôn theo dõi Thẩm Yến, vào Trung thu

năm thứ hai sau khi Tạ Uyển rời đi, hắn chuyển lên núi, tạo một gian nhà
trúc cạnh nhà của Thẩm Yến, cũng trộng một cây đào, còn lập mộ chôn
quần áo và di vật nữa.

Thẩm Yến thấy vậy nhưng không nói gì.

Trải qua mấy ngày nay, Thẩm Yến đã hiểu được một chuyện, Tần Mộc

Viễn quá điên khùng, so đo với hắn cũng chỉ lãng phí thời gian của mình,
nên Thẩm Yến lựa chọn cách nhìn như không thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.