TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 97

vào từ cửa sau đấy nhé. Quận chúa, lần sau người mà đi tìm Dịch Phong
công tử thì nhớ phải nói trước với bọn em một tiếng, bằng không khi
Vương gia hay Vương phi hỏi tới thì bọn em thật chẳng biết phải trả lời thế
nào.”

Tôi hờ hững nói: “Sẽ không có lần sau đâu, ta sẽ không bao giờ đi gặp

Dịch Phong nữa.”

Đào Chi “a” lên một tiếng, ngạc nhiên hỏi: “Quận chúa không thích

Dịch Phong công tử nữa ư?”

Tôi đáp: “Dịch Phong đoạn tuyệt quan hệ với ta rồi.”

Đào Chi cắn chặt môi hỏi tiếp: “Quận chúa, có phải là Quận chúa

đang không vui không?”

“Chỉ là có chút tiếc nuối mà thôi, một thời gian nữa tự khắc sẽ không

còn vấn đề gì cả.”

Đào Chi lại hỏi: “Nhưng Quận chúa đã qua lại với Dịch Phong công tử

được năm năm rồi, bây giờ nói thôi là thôi, lẽ nào trong lòng Quận chúa
thực không có một chút lưu luyến nào ư?”

Tôi cười nói: “Dịch Phong nói cầm nghệ của sư phụ còn ở trên y nữa.”

Đào Chi không nói gì.

Tôi vén rèm xe ngựa nhìn ra phía ngoài, thấy trời đang tối mịt, mây

che khuất trăng nhưng nếu tỉ mỉ nhìn kĩ thì vẫn có thể thấy được mấy con
chuốn chuồn đang bay tà tà ngay sát mặt đất.

Trong đêm nay đã xảy ra không ít chuyện, mà chuyện nào hình như

cũng đều rắc rối, nếu nối liền tất cả lại thì chẳng khác nào một tấm mạng
nhện quấn chặt lấy người ta, khó chịu vô cùng. Tôi tức tối vung đao lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.