TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1043

Liễu Ngọc Như vừa uống ngụm trà vừa cười, “Ta phê bình thì chàng mất

vui, ta khen ngợi thì chàng chẳng tin. Giờ chàng muốn ta phải làm sao?”

“Ta chỉ muốn biết hiện giờ mọi thứ tốt đẹp như vậy,” Cố Cửu Tư ghé đầu

trước mặt Liễu Ngọc Như, “nàng còn thấy tiếc nuối khi gả cho ta không?”

Lời này khiến Liễu Ngọc Như ngước nhìn hắn. Khuôn mặt trẻ tuổi áp sát

nàng, nhìn qua thì thấy đầy nét vui đùa nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập
sự nghiêm túc.

Liễu Ngọc Như chăm chú nhìn hắn, lát sau nàng từ tốn cười, “Dù hiện

giờ chàng không có tiền đồ như vậy thì ta cũng chẳng thấy tiếc nuối.”

“Nói về cuộc hôn nhân này,” Liễu Ngọc Như cầm chén trà, nghiêm túc

nghĩ, “dường như chẳng bao lâu sau ngày gả cho chàng, ta đã cảm thấy
không có gì đáng tiếc.”

“Hóa ra nàng đã thích ta từ lâu à!” Cố Cửu Tư bỗng giác ngộ chân lý.

Liễu Ngọc Như dở khóc dở cười, “Chàng lại tự dát vàng lên mặt rồi.”

Cố Cửu Tư thấy nàng cười liền nhanh như chớp thò đầu lại gần và hôn

nàng cái chụt. Liễu Ngọc Như đã quen chiêu trò đánh lén của hắn, chỉ đành
chịu thua liếc hắn một cái. Cố Cửu Tư lùi lại rồi ngồi xuống, “Nghe nàng
nói vậy ta yên tâm hơn nhiều.”

“Sao chàng lại không yên tâm?”

Liễu Ngọc Như thấy nỗi bất an của hắn hơi kỳ lạ. Với nàng mà nói, đã

thành thân thì còn lo lắng gì nữa?

Chưa kể người khác sẽ không coi trọng nàng, mà dù có chăng nữa thì sao

nàng đáp lại được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.