TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1087

dùng vẻ mặt ngây thơ đáp, “Ta nói con la chứ đâu nói ngài, sao Lưu đại
nhân kích động thế?”

“Ngươi…”

“Cố đại nhân ăn nói khéo léo như vậy mà phải ở Hộ Bộ thì thật đáng

tiếc.”

Lục Vĩnh rốt cuộc lên tiếng. Ông ta buông sổ sách, điềm tĩnh ngước nhìn

Cố Cửu Tư và chậm rãi nói, “Bệ hạ thường khen Cố đại nhân thông minh,
là người sở hữu tài năng đáng để bồi dưỡng, mai sau sẽ thành trụ cột của
Hộ Bộ. Nhưng ta thấy Cố đại nhân không phù hợp với Hộ Bộ, làm ở Ngự
Sử Đài[2] lại cực kỳ hợp. Hay để ta khuyên can bệ hạ cho Cố đại nhân đến
Ngự Sử Đài?”

Cố Cửu Tư nghe Lục Vĩnh nói liền giữ im lặng.

Hắn lẳng lặng nhìn ông ta, đón nhận ánh mắt bình tĩnh của Lục Vĩnh.

Sau một hồi, Cố Cửu Tư khẽ cười, “Làm phiền đại nhân lo lắng. Hôm nay
đại nhân thật sự không đi kiểm kê nhà kho?”

“Ta sẽ đi,” Lục Vĩnh lãnh đạm nói, “nhưng chuyện này không liên quan

đến Cố đại nhân. Đây vốn là việc của Thương Bộ, lão hủ đi cùng Lưu đại
nhân là được.”

“Hạ quan đã hiểu.” Cố Cửu Tư cung kính chào, “Vậy hạ quan xin cáo

từ.”

Cố Cửu Tư chắp tay hành lễ rồi rời đi. Chờ hắn đi khuất, Lưu Xuân

khinh miệt “xì” một tiếng và nói với Lục Vĩnh, “Cái quái gì thế, coi vẻ mặt
đắc ý của hắn kìa, chẳng qua là ỷ được bệ hạ sủng ái. Ngài nhìn xem, hắn
còn để ngài vào mắt à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.