TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1095

Liễu Ngọc Như mặc áo mùa xuân màu lam nhạt, dáng vẻ thong dong,

chẳng có điểm gì để bắt bẻ. Nhưng các nữ tử liếc mắt một cái liền biết ngay
từ trên xuống dưới của nàng chẳng hề có món đồ nào đáng giá. Vì vậy dù
dung mạo đẹp đẽ, bộ dạng đoan chính thì trong mắt mọi người nàng chỉ là
cô nương được gia đình bình dân hao tổn sức lực nuôi dưỡng.

Thêm tấm bảng tên trên xe ngựa thì bọn họ càng khẳng định “thứ tới từ

U Châu quả nhiên là chẳng ra gì”.

Liễu Ngọc Như bước xuống xe rồi được thị nữ dẫn đường đi vào sân và

thu xếp chỗ ngồi. Vị trí ngồi trong yến tiệc dựa theo thân phận của nữ tử.
Chức Hộ Bộ Thị lang của Cố Cửu Tư không thấp nên Liễu Ngọc Như cũng
ngồi phía trên. Liễu Ngọc Như để Ấn Hồng đưa thị nữ hai lượng bạc, lúc
này thị nữ mới tươi cười hành lễ với nàng, “Phu nhân nếu có việc thì hãy
gọi nô tỳ. Nô tỳ tên Tư Vũ, được phân công hầu hạ trong yến tiệc.”

Liễu Ngọc Như cười cười, “Hôm nay phải làm phiền ngươi rồi.”

Tâm tình Tư Vũ đang rất tốt, cung kính trò chuyện với Liễu Ngọc Như

vài câu rồi mới lui xuống.

Chờ Tư Vũ đi khuất, Ấn Hồng vừa rót rượu cho Liễu Ngọc Như vừa lầm

bầm, “Nô tài ở Đông Đô thấy tiền là mắt sáng cả lên.”

Liễu Ngọc Như dùng quạt tròn gõ đầu Ấn Hồng, “Đừng vội nói bậy.”

Ấn Hồng bĩu môi, Liễu Ngọc Như nhìn lướt xung quanh liền thấy Chu

phu nhân. Chu Cao Lãng đảm nhiệm chức xu mật sứ[1] trên triều, quản lý
quân quyền cả nước; vì vậy tất nhiên vị trí của Chu phu nhân ở ngay đầu.
Bên cạnh Chu phu nhân là gia quyến của quan lớn U Châu, Liễu Ngọc Như
nhanh nhẹn đứng lên đi chào hỏi bà.

Chu phu nhân thấy Liễu Ngọc Như liền cười nói, “Ngọc Như cũng tới à?

Vậy là yến tiệc hôm nay của công chúa đông đủ mọi người rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.