TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1096

Liễu Ngọc Như cười đáp lại, Chu phu nhân gọi nàng sang ngồi cùng.

Khi còn ở U Châu nàng vốn có quan hệ tốt với những phu nhân này, họ

vừa thấy nàng liền tán gẫu về cao thơm mà Hoa Dung mới tung ra. Liễu
Ngọc Như giới thiệu sản phẩm mới của Hoa Dung xong thì bảo, “Hoa
Dung sắp khai trương cửa hàng tại Đông Đô, lần này ta còn mời sư phó chế
tác vài món trang sức. Hôm nay ta có mang theo, đợi lát nữa lúc về sẽ sai
người mang tặng các vị phu nhân.”

Mấy vị phu nhân nghe vậy thì đa số đều hớn hở ra mặt, bọn họ nói,

“Ngọc Như buôn bán đâu dễ dàng, sao có thể tặng không như vậy.”

“Được làm quà tặng cho các phu nhân và được các vị sử dụng là phúc

khí, ta hận không thể biến thành hộp cao thơm ấy chứ.”

Lời này khiến mọi người cười giòn giã, ai mà chẳng vui vẻ khi được tán

dương. Liễu Ngọc Như ngồi một lát thì thấy người dự tiệc tới đông hơn,
nàng bèn đứng dậy và xin phép cáo lui với Chu phu nhân.

Ấn Hồng thấy lạ nên hỏi, “Ngài không ngồi thêm à?”

Liễu Ngọc Như cười, “Chúng ta dù sao cũng đang sống ở Đông Đô.”

“Thì sao ạ?”

Ấn Hồng không hiểu lắm.

Liễu Ngọc Như phe phẩy quạt, “Một người nếu giới hạn phạm vi quan

hệ thì người ở ngoài phạm vi tất nhiên sẽ chủ động tránh xa vì họ cảm thấy
mình bị bài xích. Ở mãi bên Chu phu nhân cũng tốt nhưng vậy sẽ không
hòa hợp được với Đông Đô.”

Ấn Hồng đã giác ngộ chân lý.

Trong lúc hai người nói chuyện, người đến ngồi càng nhiều hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.