TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1110

“Hôm qua trong lúc say rượu Lưu đại nhân có viết một câu thơ bị truyền

tới tai Lưu phu nhân.” Ấn Hồng lại gần, hạ thấp giọng nói. “Nghe bảo ông
ta viết cái gì mà ‘trư đề xuyến noãn ngọc, thủy dũng tráo tàm ti’[1], Lưu
phu nhân tức giận nên mới hành động như thế.”

“Đúng là rất quá đáng.” Liễu Ngọc Như gật gù rồi hỏi, “Sau đó thì sao?”

“Không có sau đó.” Ấn Hồng lắc đầu. “Ông ta gây chuyện như vậy thì

Ngự Sử Đài muốn mắt nhắm mắt mở bỏ qua cũng chẳng được.”

Không sai, quan viên Đại Hạ bị cấm ra vào mấy nơi mua bán sắc đẹp.

Ông ta bị lột quần áo còn bị treo lên khiến bá tánh đã sớm bàn tán xôn xao,
muốn Ngự Sử Đài giả chết thì cũng thật khó xử cho họ.

Liễu Ngọc Như thấy không có hậu quả nghiêm trọng thì chẳng hỏi han

nữa. Giữa trưa nàng về nhà trước, thấy Cố Cửu Tư hứng chí vô cùng mà
vào nhà, nàng lẳng lặng đứng trên hành lang chờ hắn.

Cố Cửu Tư vừa thấy sắc mặt Liễu Ngọc Như liền biết có điềm chẳng

lành, hắn lùi một bước theo bản năng. Liễu Ngọc Như lạnh nhạt nói, “Đứng
lại.”

Cố Cửu Tư chả dám nhúc nhích. Liễu Ngọc Như cầm quạt tròn, nàng

dùng khuôn mặt vô cảm đi lướt qua hắn và hững hờ bảo, “Lang quân vào
thư phòng tâm sự với ta đi.”

Cố Cửu Tư nghe là biết ngay cuộc nói chuyện này lành ít dữ nhiều.

Khi bọn họ vào thư phòng, Liễu Ngọc Như để mọi người lui xuống hết

rồi đóng cửa lại. Cố Cửu Tư đứng, Liễu Ngọc Như ngồi uống trà nhưng
không nói gì cả. Cố Cửu Tư đứng ở đại sảnh, sự đắc ý ban sáng tiêu tan hết,
hắn nhanh nhảu phân bua, “Nàng yên tâm, tuyệt đối sẽ không dò ra được là
ta làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.