TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1172

“Thôi quên đi,” Liễu Ngọc Như bật cười, “ta phải bình tâm lại để theo

dõi tình hình Hộ Bộ. Trong thời gian tới, ta đoán sẽ có nhiều sổ con được
trình lên về việc này. Làm phiền hai người giúp ta quan sát diễn biến của
triều đình.”

Diệp Thế An gật đầu, Thẩm Minh cũng đáp ứng.

Sáng sớm hôm sau quả nhiên không ngoài dự đoán của Liễu Ngọc Như,

trên triều chồng chất hàng đống tấu chương yêu cầu nghiêm khắc điều tra
Cố Cửu Tư lẫn mở cửa kho bạc để kiểm kê quốc khố.

Quốc gia chưa hoàn thành những công việc cần thiết mà một Hộ Bộ Thị

lang dám sai khiến cấp dưới ăn trộm kho bạc, còn giết người diệt khẩu.
Chuyện này đúng là chưa từng có tiền lệ, là tội ác tày trời.

Đến buổi chiều thì tin tức đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ. Liễu Ngọc

Như đi trên đường có thể nghe thấy bá tánh bàn tán việc này và thầm thì về
cái tên Cố Cửu Tư, “Lúc trước còn nghe bảo hắn là vị quan tốt ở U Châu,
thật là biết người biết mặt không biết lòng.”

Những lời này khiến Liễu Ngọc Như siết chặt màn xe. Lát sau, nàng hít

sâu một hơi rồi bước lên xe ngựa và hạ giọng nói, “Về phủ đi.”

Trên triều ồn ào hai ngày liên tiếp vì chuyện Cố Cửu Tư, đúng lúc này

nhóm người đi Dương Châu và Thái Châu rốt cuộc trở về. Liễu Ngọc Như
nghe bọn họ đã quay lại liền nhanh chóng đích thân đi đón. Khi tới cổng,
Mộc Nam bất an hỏi, “Phu nhân, có nên đổi xe ngựa để người khác không
nhận ra?”

Liễu Ngọc Như thoáng dừng lại giây lát, nàng trả lời, “Không cần, cứ thế

mà đi.”

“Phu nhân…” Mộc Nam vẫn muốn khuyên can.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.