TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1173

Liễu Ngọc Như giơ tay cắt ngang lời Mộc Nam, quyết đoán nói, “Để Lạc

Tử Thương nghe phong thanh ta muốn gặp y cũng là chuyện tốt.”

Dứt lời, Liễu Ngọc Như ra khỏi thành. Chưa đầy hai canh giờ đã tới cổng

thành, Liễu Ngọc Như ngồi chờ trong xe ngựa. Người đi Dương Châu và
Thái Châu một trước một sau trở về, người đi Dương Châu tiến lên báo cáo
trước. Người được phái đến Dương Châu tên Tần Lục, hắn lên xe ngựa liền
uống nước ừng ực rồi mới nói với Liễu Ngọc Như, “Phu nhân, có manh
mối.”

“Điều tra được y ra đời thế nào chứ?”

“Tra được,” Tần Lục thở hổn hển, “ta tìm thấy gia phó năm đó của Lạc

gia. Trước lúc Lạc gia bị diệt môn, ông ấy trùng hợp về nhà thăm viếng.
Sau ngày Lạc gia gặp nạn, ông ấy mai danh ẩn tích để trốn tránh. Lần này
ta đến Dương Châu tốn rất nhiều công sức mới tìm được người.”

“Người của Lạc gia?” Liễu Ngọc Như nghi ngờ hỏi, “Ông ấy biết thân

thế Lạc Tử Thương? Y chẳng phải là ăn mày sao?”

“Y đúng là ăn mày,” Tần Lục gật đầu, “nhưng là ăn mày do Lạc gia vứt

bỏ.”

Liễu Ngọc Như hơi sửng sốt, nhất thời không thốt nên lời. Mãi nàng mới

cất tiếng, “Ngươi nói tiếp đi.”

“Người này năm xưa làm hộ vệ tại Lạc gia. Ông ấy nói lúc đó Lạc gia có

một vị tiểu thư trời sinh tính phản nghịch, thường xuyên dạo chơi trong
thành Dương Châu. Thế rồi bà ấy ở bên ngoài quen biết một vị công tử,
Lạc tiểu thư vừa gặp đã cảm mến vị công tử kia nên toàn tâm toàn ý muốn
gả cho hắn. Hai người châu thai ám kết[1] mới có Lạc Tử Thương.”

Liễu Ngọc Như nhíu mày, Tần Lục nói tiếp, “Về sau Lạc tiểu thư nói rõ

thân phận mình thì mới biết vị công tử này đã có thê tử, hơn nữa nhà mẹ đẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.