TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1179

“Ta ở Dương Châu đã chạm tới vị trí cao nhất có thể, hiển nhiên tiếp

theo phải lên nơi cao hơn. Các ngài đều tới đây thì sao ta không thể chứ?”

“Cho nên,” Liễu Ngọc Như đặt quân cờ trắng lên bàn cờ, “Lạc đại nhân

ở Dương Châu đã bức bách chúng ta, bây giờ lại tới Đông Đô gây sự.”

“Liễu lão bản cứ đùa,” Lạc Tử Thương cười cười, “tại hạ đâu gây sự với

các ngài. Tại hạ không phải người thích kiếm chuyện, nhưng có những việc
mà lập trường mọi người khác nhau nên ta cũng lực bất tòng tâm thôi.”

“Lạc đại nhân nghĩ mẫu thân mình là người thế nào?”

Nguồn:

Câu hỏi của Liễu Ngọc Như khiến Lạc Tử Thương trầm mặc. Lát sau,

hắn cười rộ, “Mẫu thân Ôn thị của ta là người tốt vô cùng.”

Ôn thị là thiếu phu nhân Lạc gia, cũng là mẫu thân của Lạc Tử Thương

thật. Liễu Ngọc Như ngước mắt nhìn Lạc Tử Thương, thản nhiên nói, “Lạc
đại nhân hiểu ý của ta mà, nơi này là phủ đệ của ngài nên không cần đề
phòng như vậy.”

Lạc Tử Thương dõi theo Liễu Ngọc Như đánh cờ hồi lâu rồi chậm rãi

cười, “Nếu Liễu tiểu thư nguyện ý kêu tại hạ một tiếng Lạc công tử thì
chúng ta vẫn có thể tiếp tục đề tài này.”

Liễu Ngọc Như cau mày, Lạc Tử Thương điềm đạm nói, “Thời niên

thiếu ta hay nghĩ chơi cờ tán gẫu với bạn đồng trang lứa thật tốt biết bao.
Ngài một mực gọi ta là Lạc đại nhân nhưng lại muốn bàn chuyện nhà ta,
điều này làm ta thấy hơi khó mở miệng.”

“Nếu ta gọi ngài là Lạc công tử thì ngài có thể mở miệng?”

“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.