TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 118

Như!

Hắn phải dùng hành động để biểu đạt sự phản nghịch của mình!

Thế là trong đêm, hắn lấy tiền cất giấu trong phòng rồi thay quần áo.

Chờ đến khoảnh khắc hạ nhân mở cửa, hắn phi nước đại ra khỏi Cố phủ.
Hạ nhân Cố phủ hoang mang trước tốc độ chạy trốn của thiếu gia nhà mình.
Họ ngẩn ngơ nhìn nhau một lát mới tranh thủ đến báo lại với Cố Lãng Hoa.
Cố Lãng Hoa và Giang Nhu bật dậy, Cố Lãng Hoa nghe Cố Cửu Tư đã bỏ
chạy bèn khoát tay, “Nó chạy kệ nó, nhi tức của ta thì sao? Nhi tức vẫn ở
lại chứ? Đã chạy trốn chưa?”

Quản gia đến bẩm báo ngẩn người rồi bối rối đáp, “Ngài ấy vẫn ở đây.”

Không quan tâm nhi tử, chỉ quan tâm nhi tức à?

Biết Liễu Ngọc Như không bỏ chạy, Giang Nhu lẫn Cố Lãng Hoa đều

thở phào nhẹ nhõm. Giang Nhu nói, “Nhi tức còn ở đây là tốt rồi, Cửu Tư
muốn chạy thì cứ chạy đi.”

Quản gia: …

Này chắc không phải con ruột rồi.

Cố Cửu Tư không biết Giang Nhu và Cố Lãng Hoa đều mặc kệ hắn. Hắn

liều mạng trốn khỏi Cố phủ rồi chạy thẳng đến tửu lầu hắn thường đi. Khi
đã ở trong phòng của tửu lầu, hắn phái người báo tin cho Dương Văn
Xương cùng Trần Tầm. Sau đó hắn uống rượu, rốt cuộc cũng cảm thấy an
toàn hơn.

Hắn ở tửu lầu đợi Dương Văn Xương và Trần Tầm nửa canh giờ mới

thấy hai cậu ấm mặc quần áo xộc xệch vội vã tới. Sau khi đóng cửa, ba
huynh đệ nhìn nhau. Trầm mặc trong giây lát rồi Dương Văn Xương chắp
tay nói, “Chúc mừng, chúc mừng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.