TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1216

quốc gia, hay vì hạnh phúc của công chúa mà để nàng ta gả cho người ở
Đông Đô. Thái hậu sẽ tỉnh táo ngay thôi.”

Phạm Hiên gật gù, sắc mặt rốt cuộc thư thái hơn đôi chút, ông hỏi, “Sau

đó thì sao?”

“Khi vụ án tới tay Ngự Sử Đài, chúng ta đã có chứng cứ Lưu Xuân ăn

trộm kho bạc vậy hãy nhận định vụ án này là để xử lý hành vi trộm cắp của
Lưu Xuân rồi bắt đầu điều tra việc kho bạc bị thiếu hụt. Sau đấy chúng ta
để Lục đại nhân giao mười triệu lượng kia cho kẻ bị điều tra và thanh tra
Hộ Bộ từ trên xuống dưới để cảnh cáo là đủ rồi. Chờ vụ việc chìm xuống,
ngài khuyên nhủ Lục đại nhân từ quan, làm vậy sẽ khiến thân tín của ngài
hiểu rằng không thể hành động xằng bậy. Lục đại nhân được bảo toàn tính
mạng, ngài lại khen thưởng ông ta và cho thuộc hạ của ông ta đường ra.
Như thế thì thân tín của ngài sẽ không đến mức thất vọng buồn lòng, thuộc
hạ của ông ta cũng chẳng vì sợ hãi mà phản bội.”

“Biện pháp ngươi nói rất hay,” Phạm Hiên thở dài, “nhưng nếu Lục Vĩnh

từ chức, ai sẽ ngồi vị trí Hộ Bộ Thượng thư? Trẫm tuyệt đối không cho
phép người phe thái hậu ngồi lên đó, song người mà trẫm có thể sử dụng lại
không nhiều.”

Cố Cửu Tư im lặng, sau một hồi, hắn đột ngột lùi bước rồi quỳ xuống

dập đầu, “Bệ hạ thứ tội.”

Động tác của hắn khiến Phạm Hiên sửng sốt, ông ngạc nhiên hỏi,

“Ngươi làm gì vậy?”

“Bệ hạ,” Cố Cửu Tư vẫn cúi đầu, “thần có một người muốn đề cử.

Nhưng người này quan hệ mật thiết với thần, lại đang mang tội danh, thần
mà tiến cử thì sợ bệ hạ cho rằng thần công tư không phân minh. Tuy nhiên,
xét về kinh nghiệm, năng lực, lẫn lập trường thì hiện giờ người này là sự
lựa chọn phù hợp nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.