TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1253

Ông vừa dứt lời, Liễu Ngọc Như nghe thấy tiếng bức rèm ngọc được vén

lên. Sau đó có một nữ tử bước tới trước mặt nàng, Liễu Ngọc Như vẫn cúi
đầu mà quỳ. Tiếp theo, giọng của Lý Vân Thường cất lên, “Ngọc Như tỷ tỷ,
sau này có lẽ ta sẽ vào Cố gia để cùng tỷ tỷ phụng dưỡng Cố đại nhân.
Mong tỷ tỷ hãy chiếu cố ta nhiều hơn.”

Đầu óc Liễu Ngọc Như choáng váng, nàng quỳ im lìm và vẫn không

ngẩng đầu. Trông nàng hệt như đã hóa đá, cả người đờ đẫn.

Giọng thái hậu lại truyền đến, “Bệ hạ nói phải ban cho con ta mối hôn

sự, mà năm xưa nó có hôn ước với Cố đại nhân nên trong lòng nó có hắn.
Bản cung nghĩ chi bằng giúp nó thực hiện nguyện vọng, tác thành cho hai
đứa. Công chúa lá ngọc cành vàng nên tất nhiên không thể làm thiếp. Bản
cung vốn định cho ngươi làm thiếp nhưng bệ hạ nói ngươi và Cố Cửu Tư là
phu thê kết tóc, ngươi còn có công với triều đình. Con ta cũng cầu xin thay
ngươi nên bản cung đồng ý để ngươi và con ta cùng làm bình thê. Tuổi con
ta nhỏ hơn ngươi mấy tháng cũng như tuy trên danh nghĩa đều là thê tử
nhưng ngươi phải tự hiểu lấy tôn ti.”

Liễu Ngọc Như không nói gì, thái hậu đợi một lát rồi chất vấn, “Sao

chưa tạ ơn, có gì bất mãn à?”

Liễu Ngọc Như nghe câu hỏi này thì nội tâm mới dần dà bình tĩnh lại.

Nàng không nói nên lời tâm trạng hiện giờ, nàng cũng chẳng dám suy nghĩ
sâu xa mà chỉ đóng chặt toàn bộ cảm xúc như thuở niên thiếu. Nàng thầm
nhủ không thể khổ sở, không thể bi thương, không thể tuyệt vọng; phải
bình tĩnh để hỏi rõ mọi chuyện.

Nàng hít sâu một hơi rồi ngẩng đầu nhìn về phía Phạm Hiên, “Bệ hạ, xin

hỏi lang quân nhà ta hiện đang ở đâu?”

Nàng vừa thốt nên câu này thì mọi người có vẻ đều lúng túng, Phạm

Hiên khẽ tằng hắng rồi đáp, “Cố ái khanh đang nghỉ tạm tại phòng chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.