TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1254

Đây là chuyện nội viện, chỉ cần ngươi đáp ứng rồi báo lại với hắn và vợ
chồng Cố lão gia là được.”

Liễu Ngọc Như không vội trả lời, nàng lẳng lặng nhìn Phạm Hiên một

hồi mới nghiêm túc nói, “Bệ hạ, hôn nhân là chuyện lớn, phải để đương sự
làm chủ. Người cưới công chúa điện hạ là lang quân nhà ta, sao ta có thể
quyết định thay chàng chứ? Xin bệ hạ cho phép thiếp thân hỏi ý phu quân
trước khi quyết định.”

“To gan!” Thái hậu bỗng nhiên tức giận vỗ lên mặt bàn. “Thiên tử tứ

hôn, công chúa gả thấp, còn đến lượt hắn lựa chọn à? Liễu Ngọc Như, đừng
tưởng được nể mặt thì có thể quá đáng. Cần gì hỏi hắn đồng ý hay không,
bản cung bắt hắn hưu ngươi rồi cưới lại là xong!”

“Thái hậu,” Phạm Hiên nhíu mày, bất mãn cắt ngang, “Ngọc Như là một

nữ nhân luôn tuân thủ các chuẩn mực. Nàng ấy muốn hỏi ý phu quân là
chuyện bình thường, ngài không nên kích động mà cần thông cảm mới
đúng.”

“Bản cung thông cảm thì nàng ta lại được đà lấn tới. Một phụ nhân thô bỉ

từ Dương Châu cũng đòi xứng đôi với nhà như Cố gia? Không biết đầu óc
Cố Lãng Hoa có bị úng nước không mà vác về con nô tỳ chẳng biết quy củ
như thế!”

“Nương nương!” Nghe đến đây, Liễu Ngọc Như bất chợt cất cao giọng.

Nàng chậm rãi đứng dậy, đôi mắt trong trẻo nhìn chằm chằm nữ nhân phía
sau bức rèm. “Thiếp thân xuất thân từ gia đình trong sạch, ở quê quán cũng
có chút thanh danh. Tuy không phải người giàu sang quyền quý nhưng
tuyệt đối chẳng phải ‘nô tỳ’ như lời thái hậu nói. Từ ngày gả cho lang quân,
dù hoàn cảnh khó khăn thì thiếp thân cũng không ruồng bỏ chàng mà hai
bên nương tựa nhau đến ngày hôm nay. Thiếp thân chưa từng phạm vào
thất xuất[1], lúc Cố gia gặp nạn còn hết lòng trợ giúp. Ta không hề ghét bỏ
khi Cố gia nghèo hèn, hiện tại nếu vì phú quý mà Cố gia trục xuất ta thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.