TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1288

Ông đưa mắt nhìn Cố Cửu Tư, “Cáo già không chịu nói chuyện vậy cáo

con nhà ngươi nghĩ có nên tra xét vụ án này không?”

“Bệ hạ nghe ý kiến của các vị đại nhân đã,” Cố Cửu Tư vội chối, “vi

thần thiếu thốn kinh nghiệm, sợ nói năng bậy bạ sẽ làm các vị đại nhân chê
cười.”

“Có sao đâu?” Chu Cao Lãng cười rộ. “Ngày thường ta nói còn bị bọn

họ chê cười kìa.”

Lời này khiến mọi người cười giòn giã. Diệp Thanh Văn nhìn Cố Cửu

Tư, ông ôn hòa nói như đang dặn dò tiểu bối, “Cửu Tư, chúng ta đều từng
bị chê cười. Ngươi đừng lo, cứ can đảm nói là được.”

Cố Cửu Tư nghe ông nói liền cảm kích nhìn Diệp Thanh Văn; hắn biết

ông đang muốn chứng tỏ cho mọi người thấy sự thân thiết giữa hai người.

Cố Cửu Tư cung kính trả lời, “Vậy vi thần xin đóng góp ý kiến. Vi thần

cảm thấy nên tra xét vụ án này.”

Phạm Hiên gật gù giơ tay ra hiệu, “Cứ nói thoải mái, đừng kiêng kỵ.”

“Bệ hạ, vi thần nghĩ có người đứng sau giật dây Lục đại nhân. Lục đại

nhân từng làm chung với vi thần một thời gian, vi thần cho rằng với tính
cách của ông ta thì không thể ra tay giết Lưu Xuân. Thứ nhất, Lục đại nhân
không phải kẻ tàn bạo nên trước sau gì vẫn lưỡng lự trước việc lấy mạng
người khác. Nếu chưa tới bước đường cùng thì ông ta sẽ chẳng liều lĩnh
giết chóc. Thứ hai, xưa nay ông ta luôn có tình nghĩa huynh đệ với bệ hạ,
đáng lẽ không nên nghi ngờ bệ hạ như thế. Thứ ba, người canh giữ Lưu
Xuân đại nhân phần lớn là cựu thần và không thân quen gì mấy với Lục đại
nhân. Lục đại nhân lấy đâu ra năng lực để tới gặp, thậm chí giết hại Lưu đại
nhân?”

Mọi người trầm mặc nhưng ai cũng biết Cố Cửu Tư phân tích không sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.