TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1339

Hắn nói quá thản nhiên làm Liễu Ngọc Như không khỏi liếc nhìn.

Dường như bây giờ những việc này đã thành thói quen với Cố Cửu Tư,

thấy quá nhiều nên chẳng có gì đặc biệt. Liễu Ngọc Như đứng dậy rồi đến
ngồi bên hắn, nàng vén tay áo hắn lên kiểm tra, “Chàng không bị thương
chứ?”

“Không.” Cố Cửu Tư nhanh nhảu tranh công. “Đêm qua ta còn dẫn đầu

một tiểu đội đánh úp chủ tướng của bọn họ, chính ta tự tay chém đầu tên
chủ tướng. Ngọc Như, phu quân nhà nàng vừa biết dùng văn trị quốc lại
biết lấy võ bình định, đúng là văn võ song toàn. Mắt nàng quá nhạy bén,
lựa chọn ta giữa trăm ngàn gã ăn chơi trác táng chắc chắn là cuộc mua bán
hời nhất đời nàng.”

Liễu Ngọc Như thấy hắn nói hăng say như vậy liền biết hắn đang cao

hứng cực kỳ, nàng cũng không cắt ngang mà chỉ vừa mím môi nhịn cười
vừa ngắm nhìn hắn. Cố Cửu Tư tự tâng bốc một hồi thì chợt nhớ đến một
việc bèn quay đầu nói với Liễu Ngọc Như, “À, còn chuyện này nữa.”

“Hửm?”

“Ngày kia,” Cố Cửu Tư do dự bảo, “cữu cữu ta chắc sẽ được phóng thích

khỏi nhà lao. Trước khi ông ấy tìm được phủ đệ sẽ tạm thời ở nhà chúng ta,
nàng nhớ đi thu xếp nhé.” w●ebtruy●enonlin●e●com

Liễu Ngọc Như ôn hòa đáp ứng, “Yên tâm, ta sẽ chuẩn bị thỏa đáng.”

“Cữu cữu ta,” Cố Cửu Tư nói chậm rì rì, “có lẽ hơi khó tính.”

“Hả?” Liễu Ngọc Như kinh ngạc nhìn hắn. “Khó tính?”

“Ừ,” Cố Cửu Tư lo lắng nghĩ ngợi rồi đề nghị với Liễu Ngọc Như, “hay

nàng lấy giấy bút ra ghi lại?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.