TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 143

chạy tới đỡ nàng dậy rồi bảo, “Cố gia chúng ta không có nhiều quy củ như
vậy, con đừng quá khách khí.”

“Ngọc Như là vãn bối, vẫn cần tuân theo quy củ.”

Sắc mặt Liễu Ngọc Như bình thản, lớp trang điểm khiến thần thái nàng

trông khỏe mạnh hơn nhiều. Nàng ngẩng đầu, nhã nhặn nói, “Lúc trước
Ngọc Như ốm đau nên không tới kính trà, mong công công bà bà thứ lỗi.”

“Không phải lỗi của con.” Vừa nhắc chuyện này Cố Lãng Hoa liền bực

bội, ông cau mày, “Đều do thằng nhãi Cửu Tư. Ngọc Như à, con gả vào đây
mà chúng ta lại để con chịu ấm ức. Cửu Tư hồi nhỏ ốm yếu nên chúng ta
chẳng dám nặng tay dạy dỗ, tới lúc nó lớn thì chả kịp nữa. Nhưng ta không
nghĩ nó khốn nạn như vậy. Con cứ chờ ta lôi nó về, nhất định sẽ bắt nó xin
lỗi con!”

“Công công cứ đùa,” Liễu Ngọc Như bình thản, không mừng rỡ cũng

chẳng bất mãn vì lời của Cố Lãng Hoa. Giọng nàng rõ ràng, nhẹ nhàng,
làm người nghe cũng bình tĩnh lại. Nàng chậm rãi nói, “Ngọc Như biết tính
đại công tử vẫn luôn ngây thơ hồn nhiên như thế. Ngọc Như đã gả vào Cố
gia thì là người của Cố gia. Đại công tử có thể sống tốt là đủ rồi; đại công
tử thích ra ngoài chơi thì cứ để hắn đi.”

Nghe lời này, Giang Nhu và Cố Lãng Hoa bốn mắt nhìn nhau. Cố Lãng

Hoa đã sợ càng sợ hơn.

Nếu Liễu Ngọc Như lửa giận bừng bừng thì ông sẽ không khiếp đảm như

thế. Hiện tại nghe Liễu Ngọc Như nói thản nhiên vậy, trực giác mách bảo
ông rằng thôi xong rồi.

Liễu Ngọc Như không biết suy nghĩ trong lòng Cố Lãng Hoa, nàng cung

kính cúi đầu rồi tiếp tục nói, “Hôm nay Ngọc Như đến, thứ nhất là muốn
chào hỏi công công bà bà, thứ hai là muốn tìm hiểu tình huống trong nhà,
để xem về sau ở Cố gia có gì cần Ngọc Như chú ý không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.