TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1501

Thẩm Minh lấy vỏ kiếm vỗ nhẹ lên lưng hắn, Cố Cửu Tư liếc nhìn Thẩm

Minh, “Đánh đến khi nào xuống tay được thì thôi.”

“Cửu ca,” giọng Thẩm Minh run run, “ngươi đang ép ta.”

Cố Cửu Tư lẳng lặng nhìn hắn, Thẩm Minh rốt cuộc hít sâu một hơi rồi

cầm vỏ kiếm quật mạnh xuống.

Từng tiếng vang như đánh vào lòng, đau đến mức trái tim hắn run lên.

Khi đánh xong, hắn ném vỏ kiếm rồi bước ra ngoài với đôi mắt đỏ hoe.

Cố Cửu Tư gọi hắn, “Đứng lại.”

Thẩm Minh đưa lưng về phía hắn, cắn răng không thốt ra tiếng nào. Cố

Cửu Tư tự đỡ mình dậy và nói với hắn, “Lát nữa ta sẽ sai người chuẩn bị
một hộp son phấn, ngươi hãy mang nó đến Diệp phủ tặng cho Diệp Vận.”

“Ta không đi.”

“Không đi cũng chả sao.” Cố Cửu Tư nhặt áo ngoài rồi khoác lên người,

hắn vừa đi vừa nói, “Ngươi nghĩ cho kỹ, chuyến đi Hoàng Hà này có thể
kéo dài hơn nửa năm. Diệp Vận gần hai mươi tuổi rồi, Thế An từng tán gẫu
với ta rằng Diệp gia dự định tìm cửa hôn sự cho nàng ấy.”

“Gấp vậy sao?!” Thẩm Minh kinh ngạc lên tiếng.

Cố Cửu Tư dừng ở cửa rồi quay lại nhìn hắn và nhếch môi, “Thẩm Minh,

nam nhân không thể lúc nào cũng bắt nữ nhân chờ đợi. Nàng ấy đang ở độ
tuổi đẹp nhất, tại sao phải chờ ngươi chứ?”

Thẩm Minh sững sờ, Cố Cửu Tư không nhiều lời nữa mà xoay người trở

về phòng.

Trời đang dần sáng, Cố Cửu Tư bước vào phòng thì phát hiện Liễu Ngọc

Như đã dậy. Nàng thấy Cố Cửu Tư liền tươi cười, “Chàng rửa mặt chải đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.