TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1550

Vương Tư Viễn nghe Cố Cửu Tư nói, trong mắt lập tức hiện lên vẻ tán

thưởng. Lão ta cười từ chối, nhưng Cố Cửu Tư nồng nhiệt mời chào nên
cũng ỡm ờ chấp nhận thay đổi vị trí ngồi. Cuối cùng Vương Tư Viễn ngồi ở
ghế trên còn Cố Cửu Tư ở bên cạnh tiếp rượu.

Người xung quanh dõi theo hai người, Vương Tư Viễn vừa ngồi xuống

thì bầu không khí tức khắc thay đổi. Các quan viên không câu nệ như trước,
ánh mắt nhìn Cố Cửu Tư cũng mang hàm ý đang nhìn người một nhà.

Cố Cửu Tư ngầm hiểu mình đã qua cửa ải này.

Hắn bắt chuyện với Vương Tư Viễn, mới trao đổi dăm ba câu mà hắn đã

đổi giọng gọi “Vương đại ca” còn Vương Tư Viễn kêu hắn “Cố lão đệ”.
Thẩm Minh ở bên cạnh thấy mình nhìn đủ rồi bèn ngậm chặt miệng, chỉ
dám há mồm để uống rượu.

Phó Bảo Nguyên thấy Vương Tư Viễn cao hứng trò chuyện với Cố Cửu

Tư, ông vừa cười tủm tỉm vừa lại gần lão ta rồi nhỏ giọng hỏi, “Vương đại
nhân muốn ca múa hay rượu?”

“Cả hai!” Vương Tư Viễn hào sảng ra lệnh, lão ta quay sang nhìn Cố

Cửu Tư. “Cố lão đệ từ Đông Đô tới nên thấy nhiều biết rộng, Vĩnh Châu
chúng ta là chốn thâm sơn cùng cốc, chỉ có một điểm nổi trội là đầy nhiệt
tình. Năm nay Cố lão đệ bao nhiêu tuổi?”

“Vừa cập quan,” Cố Cửu Tư mỉm cười đáp.

Vương Tư Viễn vỗ tay vang dội, “Giỏi, đúng là thanh niên tuấn kiệt! Độ

tuổi rất phù hợp để thưởng thức sự nhiệt tình của dân Huỳnh Dương chúng
ta. Nào,” Vương Tư Viễn lớn tiếng hô, “lên hết đi.”

Cố Cửu Tư không biết chuyện gì sắp diễn ra. Vương Tư Viễn vừa nói

“lên hết đi” thì hắn quay đầu lại đã thấy một đám oanh oanh yến yến[3]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.