TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1574

Cố Cửu Tư không đáp trả, lát sau, hắn rốt cuộc mở lời, “Các ngươi nói

không đủ tiền vậy nêu một con số cho ta nghe xem.”

Hắn vừa thốt ra câu này, mọi người lấm lét nhìn nhau nhưng chẳng ai

tiến lên. Cố Cửu Tư chỉ Lý Tam, “Ngươi nói đi, ta sẽ lắng nghe.”

Lý Tam lưỡng lự rồi chậm chạp trả lời, “Cố đại nhân, ví dụ ngài phát cho

ta hai trăm lượng bạc đi, nhưng nếu thêm bao cát và phải hoàn thành trong
một tháng thì cần hơn hai trăm người. Dựa theo thị trường Huỳnh Dương,
lương công nhân một tháng là hai lượng năm mươi văn…”

“Khoan đã,” Cố Cửu Tư giơ tay lên, “hai trăm người? Hai lượng năm

mươi văn? Trước khi tới đây ta đã hỏi thăm, với chiều dài như vậy chỉ cần
một trăm người…”

Hắn đang nói, bên cạnh bất chợt truyền đến tiếng cười khẽ. Cố Cửu Tư

quay đầu lại liền thấy Phó Bảo Nguyên trưng ra bộ dạng “ta không cố ý, chỉ
nhịn cười hết nổi thôi”.

Cố Cửu Tư cau mày, Phó Bảo Nguyên lập tức ho nhẹ một tiếng và

nghiêm túc nói, “Cố đại nhân, ngài còn trẻ đã một bước lên mây làm
thượng thư, là nhân tài quan tâm thiên hạ đại sự. Ngài có thể học về thiên
hạ từ sách vở nhưng không thể áp dụng phương pháp này khi đối mặt với
bá tánh, tốt nhất ngài nên nghe theo cách làm của người phía dưới đi.”

“Suy cho cùng,” nụ cười của Phó Bảo Nguyên ẩn hiện vài phần khinh

thường thầm kín, “ngài còn trẻ.”

Cố Cửu Tư im lặng.

Sao hắn có thể không hiểu Phó Bảo Nguyên ca ngợi hắn là trọng thần

đầy năng lực nhưng thật ra đang chế giễu hắn là thiếu niên dốt nát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.