TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1622

Các kiệu phu vô cùng thông minh, bọn họ lập tức xoay người đổi hướng

đi. Thẩm Minh sợ ngây người, hắn cứ tưởng đã ẩn núp cực kỳ kín đáo.
Song trong nháy mắt, hàng loạt mũi tên bay vun vút về phía cỗ kiệu. Kiệu
phu hô to, “Đại nhân!”

Cơn mưa mũi tên dừng lại, mấy tên mặc đồ đen xuất hiện trong hẻm nhỏ

rồi nhào tới cỗ kiệu của Tần Nam.

Kiệu phu của Tần Nam không phải người thường; giây phút sát thủ xông

đến, bọn họ tức khắc rút đao ra từ bên dưới kiệu. Nhưng đám người áo đen
quá nhanh, cỗ kiệu bị đá ngã. Khoảnh khắc trước khi kiệu đổ nhào xuống
đất, kiệu phu kéo Tần Nam ra khỏi kiệu rồi đẩy ông sang một bên và thét
lớn, “Đại nhân đi mau!”

Tần Nam điên cuồng chạy về hướng ngược lại, hai sát thủ cầm đao đuổi

theo. Thấy đao sắp chém trúng Tần Nam, Thẩm Minh không chần chừ mà
nhảy từ trên cao xuống rồi vỗ vỗ tay, “Lão tử cho các ngươi cơ hội chạy,
ba, hai…”

Hai sát thủ liếc nhìn nhau, bọn chúng rõ ràng nhận ra Thẩm Minh. Lúc

hắn đếm đến “hai”, bọn chúng bỏ chạy. Thẩm Minh tính đuổi theo thì Tần
Nam giữ chặt tay áo hắn, ông nhỏ giọng nhắc, “Coi chừng bị mai phục,
đừng truy đuổi.”

Tần Nam cất lời làm Thẩm Minh nhớ ra ý đồ của mình. Hắn túm lấy cổ

áo Tần Nam rồi đè ông lên tường và đưa mặt lại gần chất vấn, “Ê lão già,
lớn tuổi mà học đòi đấu tranh chính trị làm gì? Muốn thì đi vạch tội mấy
tên quan tham ô chứ sao đụng tới lão tử? Ngươi nói lão tử ẩu đả quan viên
và ức hiếp bá tánh? Ngươi có tin lão tử đánh chết ngươi không?”

Hắn chưa dứt lời, sắc mặt Tần Nam đã trắng bệch, ông đẩy Thẩm Minh

ra, “Ngươi…ngươi đi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.