TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1666

Cố Cửu Tư gõ ngón tay lên một phần đất trống hướng tây bắc, “Phó đại

nhân nghĩ sao nếu chúng ta phân chia mảnh đất này cho lưu dân?”

Phó Bảo Nguyên nhìn bản đồ mà sắc mặt cực kỳ khó coi. Cố Cửu Tư

đang tính nói thêm, bên ngoài vang lên giọng Vương Tư Viễn.

“Cố đại nhân.” Vương Tư Viễn vào trong thấy Cố Cửu Tư liền cười rộ.

“Cố đại nhân đến đấy à?”

Cố Cửu Tư cười đáp trả, “Không ngờ Vương đại nhân cũng tới.”

“Hôm qua Cố đại nhân bàn chuyện cứu tế nhưng tại hạ không có mặt,

hôm nay dĩ nhiên phải đến.”

Cố Cửu Tư chả hề che giấu kế hoạch cứu tế, hắn lập tức trình bày ý

tưởng. Vương Tư Viễn lẳng lặng nghe, sau đấy cười to, “Ý tưởng của Cố
đại nhân rất hay.”

Vương Tư Viễn nhìn về phía Phó Bảo Nguyên, “Phó đại nhân thấy có gì

không ổn ư?”

Vương Tư Viễn hỏi vậy làm Phó Bảo Nguyên gian nan giữ nguyên nụ

cười trên môi, ông miễn cưỡng đáp, “Cố đại nhân nói chí lý.”

“Vậy cứ làm theo đi.” Vương Tư Viễn nói ngay, “Phó đại nhân, lần này

ngươi sai rồi. Đáng lẽ ngươi phải dốc toàn lực hỗ trợ những việc Cố đại
nhân muốn làm, ngươi có ý gì khi khó xử ngài ấy như thế?” Bạn đang �

“Oan quá,” Phó Bảo Nguyên lập tức trả lời, “oan cho ta quá. Không nắm

rõ tình hình Huỳnh Dương là tại hạ thất trách, may Cố đại nhân đã tìm hiểu
kỹ càng. Cố đại nhân,” Phó Bảo Nguyên nhanh nhảu bảo, “thứ lỗi.”

“Không cần xin lỗi,” Cố Cửu Tư mỉm cười, “cứ bắt tay vào làm việc là

được. Nếu mọi người không còn ý kiến gì khác, ngày mai sẽ bắt đầu phân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.