TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1695

Chờ thuyền nhỏ khuất dạng, Liễu Ngọc Như quay lại cười với Cố Cửu

Tư, “Cố đại nhân, ta muốn báo quan.”

Cố Cửu Tư cười giòn giã. Hắn đặt tay sau lưng, đôi mắt ngắm nhìn cô

nương đứng trong nắng sớm, giọng nói dịu dàng, “Đi đi, bản quan sẽ đòi lại
công lý cho nàng.”

Liễu Ngọc Như đáp một tiếng rồi xoay người lại và thấy Lạc Tử Thương

đang đứng yên tại chỗ. Nàng lưỡng lự giây lát rồi tiến lên hành lễ với Lạc
Tử Thương, “Cảm tạ Lạc đại nhân.”

Lạc Tử Thương lặng lẽ gật đầu nhưng không nói tiếng nào.

Cố Cửu Tư và Lạc Tử Thương về phủ thay quan phục, Lạc Tử Thương

đi giám sát đê còn Cố Cửu Tư tới phủ nha. Khi đến nơi, hắn cho xe ngựa
dừng lại rồi ngồi trong xe chờ tin của Liễu Ngọc Như.

Liễu Ngọc Như trói toàn bộ nhóm người Lưu tam gia – tổng cộng hơn

ngàn sơn phỉ – rồi đưa bọn họ đến trước phủ nha. Dân chúng thấy bên
ngoài phủ nha lúc nhúc người liền xúm lại xem. Liễu Ngọc Như đứng tại
cổng, phủ nha vừa mở cổng nàng lập tức sai người nộp đơn kiện.

Sáng sớm, Phó Bảo Nguyên ngáp ngắn ngáp dài đến phủ nha. Ông vừa

bước chân vào phủ, nha dịch đã trình lên đơn kiện và bẩm báo, “Phó đại
nhân, Cố phu nhân tới tố cáo.”

“Tố cáo?” Phó Bảo Nguyên ngớ người. “Tố cáo gì?”

“Hôm qua sơn phỉ ở vùng lân cận liên kết cướp đoạt hàng hóa của Cố

phu nhân, ngài ấy chỉ huy người quét sạch mười một trại và bắt lại hết tội
phạm. Hiện giờ bọn chúng bị trói ở trước cổng chờ ngài tuyên án!”

Lời này khiến cái miệng rộng của Phó Bảo Nguyên há mãi không khép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.