TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1718

này.

Những gì người trẻ tuổi này làm, ông cũng đã làm.

Nhưng băng giá đông lạnh máu, gió rét đông lạnh xương.

Cuộc sống là lưỡi dao tàn khốc nhất, nó có thể im hơi lặng tiếng thay đổi

hoàn toàn một con người.

Cố Cửu Tư ngơ ngác nhìn Phó Bảo Nguyên. Có lẽ ông nhìn thấu lòng

hắn, ông phất tay như một vị trưởng bối, “Đi đi, ta chờ rượu của ngươi.”

Bạn đang �

Chú thích

[1] Một câu thành ngữ với hàm ý là toàn Trung Quốc. Con sông lớn

được đề cập trong câu này chính là Trường Giang.

[2] Vì đang cáu nên Cố Cửu Tư gọi Lý Ngọc Xương là “ngươi” thay vì

“ngài”. Xưng hô thay đổi tùy trường hợp nhé.

[3] Dịch nghĩa: Cảnh xuân sắc thắm còn đây, lòng xuân lại đã đâu hay

nhà nào. Câu này xuất phát từ hồi Kinh Mộng trong vở Mẫu Đơn Đình –
tác phẩm do nhà soạn kịch thời Minh là Thang Hiển Tổ viết năm 1598. Đây
là vở kịch rất nổi tiếng và đến nay vẫn được người Trung Hoa nghiên cứu
dựng lại cũng như diễn xướng. Mẫu Đơn Đình ca ngợi tình yêu tự do của
nam nữ thanh niên, chống lại những khuôn phép ràng buộc của chế độ hôn
nhân phong kiến.

[4] Trước giờ để diễn vai kẻ nịnh hót cũng như vì Cố Cửu Tư có chức

quan cao hơn, Phó Bảo Nguyên toàn gọi anh là “ngài”. Giờ ông nói lời thật
lòng nên mình đổi thành “ngươi”. Xưng hô sẽ thay đổi tùy tình huống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.